HẸN ƯỚC - Trang 100

Garrett ngồi quan sát bà, nét mặt của ông ta không tài nào dò ra được.

"Bà có thường xuyên nói chuyện với người chồng quá cố của bà không,
thưa phu nhân?"

"Không, không thường xuyên lắm." Bà bắn về phía ông ta một ánh nhìn

thách thức. "Dù sao đi nữa, tôi đôi khi thấy điều đó có thể an ủi phần nào."

"Có lẽ tôi cũng nên thử nói chuyện với Audrey vợ tôi." Ông ta cười nhẹ.

"Mặc dù nếu cô ấy vẫn dõi theo tôi từ thiên đường trong hai năm qua, tôi
ngờ rằng cô ấy sẽ cho tôi một bài giáo huấn ra trò."

"Tôi nghe nói bà ấy mất vì bệnh sốt phải không?"

Garrett gật đầu và uống một ngụm lớn brandy. "Còn chồng của bà?"

"Bệnh tim." Nàng ngừng lại và ngập ngừng thêm vào. "Tôi đã nghĩ tôi sẽ

được già đi cùng với ông ấy. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ mất ông ấy ở
tuổi đời sớm như vậy."

"Vâng." Đó là lần đầu tiên họ chia sẻ một ánh mắt thông hiểu, và

Elizabeth nhận ra rằng Garrett De Gray có một đôi mắt đặc biệt, với màu
đen đậm ánh cà phê. "Giờ con gái bà sẽ sớm được chăm sóc," ông ta nói
chầm chậm, "bà đã hình dung về tương lai bà thế nào chưa thưa bà?"

"Dành phần đời còn lại trong thanh bình, ở vùng quê."

"Rất thú vị," ông ta lãnh đạm bình luận, xoay xoay rượu brandy trong

chiếc cốc của ông ta.

"Thế ngài định làm gì, thưa ngài? Lưu lại trong ngôi nhà của anh trai

ngài cho đến cuối đời sao?"

Ông ta trông vừa lấy làm thích thú lại vừa khó chịu. "Không, cô bạn lưỡi

ong chích bé nhỏ của tôi ạ. Tôi sẽ mua một ngôi nhà khi tôi sẵn sàng. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.