HẸN ƯỚC - Trang 104

Đôi mắt ông ta sâu thăm thẳm và ấm áp. "Đừng cướp đi của tôi sự bầu

bạn của bà, thưa phu nhân. Tôi sẽ nhớ vô chừng hình ảnh gương mặt bà vào
cuối mỗi ngày mất thôi.":lol: 2 chú cháu nhà này...

Elizabeth đỏ mặt như một thiếu nữ mới tốt nghiệp trường nữ sinh. Bà gật

khẽ đầu đồng ý với ông ta và bám lấy cánh tay ông ta khi ông ta đề nghị hộ
tống bà đến phòng ăn sáng. Một ý nghĩ lóe lên trong tâm trí bà – liệu John
có phản đối bà kết giao với một người đàn ông như thế này không? Không,
bà dứt khoát, thoáng nhìn lên gương mặt nghiêng nghiêng mạnh mẽ của
Garrett Ge Gray. John có lẽ còn quý ông ta. Garrett là một người đàn ông
tốt, dù cho có hơi lỗ mãng và trực tính đi chăng nữa. Bên trong vẻ ngoài đó
là một người tốt bụng và đáng tôn trọng: chính nỗi cô đơn đã khiến ông trở
nên thô ráp như vậy.

Không lâu sau buổi vũ hội của nhà Blasedale, Lidian, Dollie và phần còn

lại trong gia đình De Gray đã tham dự một buổi chèo thuyền và chuyến du
ngoạn ngoài trời trên sông Thames, được tổ chức bởi những người bạn thân
quen. Đó là một ngày mùa xuân rạng rỡ, cơn gió nhẹ thổi là là mặt nước và
khiến những lá cờ treo trên thuyền rung lên một cách vui mắt. Những người
phụ nữ ăn trưa với những lát thịt quay mỏng điểm thêm một chút sa lát
trong khi rất nhiều những người đàn ông khác choán chỗ trên những con
thuyền khác nhau trên mặt nước.

"Anh Eric, chú Garrett và Papa đâu rồi í nhỉ?" Dollie lơ đãng hỏi, đi thơ

thẩn với Lidian qua một dãy những chiếc lều nhiều màu sắc như trong lễ
hội. "Họ đã ở trên một trong số những con thuyền chưa nhỉ?"

Lidian lắc đầu. "Mình tin họ vẫn ở trên bờ, ở giữa nhóm thảo luận về các

vấn đề chính trị ấy."

Dollie tạo một âm thanh chễ giễu. "Anh Eric đã từng kể với mình rằng

khi những người đàn ông giả bộ đang bàn về các vấn đề chính chị, là họ
thường nói về những người phụ nữ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.