HẸN ƯỚC - Trang 60

khi nàng rón rén hết sức đi qua cầu thang dành cho người làm rồi bước
xuống tầng một. Băng qua nhà bếp và lối đi của người giúp việc, nàng bước
ra khỏi cổng sau của ngôi nhà.

Tiết trời tháng hai lạnh giá và nhức buốt, nhưng bầu trời trong một cách

khác thường với chỉ vài áng mây trôi lững lờ qua bầu trời đầy sao. Lidian
rùng mình rồi kéo chiếc mũ trùm qua mặt nàng khi nàng nhanh chóng vượt
qua sân trong của nhà De Gray và hướng về phía con đường. Sau vài phút
đi bộ, nàng trông thấy đường nét mờ mờ của một chiếc xe ngựa thuê chạy
lọc cọc hướng về phía nàng. Nàng vội vàng tiến lại gần, vẫy vẫy cánh tay.
"Ở đây," nàng gọi, "ở ngay đây!"

Cỗ xe ngừng lại, và nàng thoáng nhìn về người đánh xe, một ông già nhỏ

thó nhăn nheo đội một chiếc mũ len màu đen. "Đưa tôi đến phố St. James,"
nàng nói. "Đến câu lạc bộ Craven."

"Vâng, thưa cô." Ông ta đợi cho đến khi nàng trèo vào trong xe rồi thúc

ngựa đi.

Khi cỗ xe chạy về phía nam của Luân Đôn, Lidian vuốt nhẹ tay lên chiếc

túi xách tay bằng lụa của nàng, cảm nhận được hình thù của những đồng
tiền và tiếng lạo xạo của giấy bạc. Nàng đã dành dụm từng đồng một để
dùng cho những lúc khẩn cấp như thế này. Liếc về cảnh vật mà họ đi qua,
nàng nhìn vào những dáng hình vội vã vào ra trong bóng tối, những kẻ móc
túi và những cô gái bán hoa hòa lẫn vào những quý ông dâng hết mình cho
một tối ăn chơi.

"Không an toàn chút nào cho một cô gái trẻ đẹp ra ngoài một mình vào

ban đêm đâu," người đánh xe lưu ý, quay xe về đường St. James và vượt
lên cả hàng xe vô tận để đỗ trước cửa một sòng bài. Chiếc xe ngừng hẳn lại.

"Tôi sẽ ổn thôi," Lidian nói, đưa cho ông ta vài đồng và bước xuống.

"Buổi tối tốt lành, thưa ngài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.