HẸN ƯỚC - Trang 62

ta dường như hơi lấy làm ngạc nhiên khi trông thấy nàng trước ô cửa và rẽ
đến phía người gác cửa. "Có chuyện gì thế?" ông ta hỏi.

Người gác cửa hạ thấp đầu và lầm bầm với ông ta, trong khi người đàn

ông nhỏ hơn nhìn chăm chú vào Lidian qua đôi kính mắt. Cuối cùng người
đàn ông nhỏ bé tự nhận mình là người quản gia trong câu lạc bộ và quả
quyết nói với nàng. "Không người phụ nữ nào được cho phép vào sòng bài,
thưa tiểu thư. Đây là điều luật của ông Craven mà không ai có thể làm trái
được."

"Tôi không muốn vào bên trong. Tất cả những gì tôi muốn là có ai đó

vào báo với ngài Spencer rằng tôi muốn nói chuyện với ngài ấy." Ý nghĩ bị
từ chối khiến đôi mắt nàng cay xè và căng mọng. "Làm ơn, thưa các ngài."

Cả hai người đàn ông trông còn hơn cả báo động trước nét mặt của nàng.

"Đừng khóc, tiểu thư," vị quản gia hấp tấp nói. "Tôi đảm bảo là không việc
gì phải khóc cả. Tôi sẽ hỏi xem ngài Spencer có đến câu lạc bộ tối nay
không. Tên của cô là gì, nếu cô vui lòng?"

Lidian gấp gáp trả lời ông với gánh nặng giảm nhẹ nhanh chóng. "Tôi

không muốn nói. Chỉ cần bảo với anh ấy là có một người bạn cũ đang hỏi
thăm anh ấy thôi." Nàng có cảm giác Chance đang ở đây; nàng biết với
từng chân tơ của mình.

"Vậy cũng được. Cô không phiền đợi ở đây chứ, tiểu thư?"

"Chắc chắn rồi," nàng thì thầm biết ơn.

Vị quản gia biến mất vào trong câu lạc bộ, trong khi Lidian đứng thẳng

và quan sát khi người giữ cửa nhận vào thêm nhiều thành viên hơn. Vài
phút sau nàng trông thấy bóng của một người đàn ông cao cao in trong
khung cửa. Lưỡng lự nàng gỡ bỏ mũ trùm đầu và bước về phía trước. Nàng
nghe thấy giọng nói thân thuộc của Chance, phủ đầy với sự sững sờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.