HẸN ƯỚC - Trang 97

Lidian thở dốc khi anh chỉnh cho nàng tựa vào phần nam tính cứng cáp

của anh, cho đến khi phần nam tính đó ép một cách thân mật lên cơ thể
nàng. Khoái cảm nhức nhối leo thang nhanh chóng, nàng rùng mình và đúc
bản thân sát lại chặt hơn với anh, cho đến khi Eric rên lên và dứt miệng anh
ra khỏi miệng nàng. "Lidian," anh cố gắng nói, kể cả khi đôi bàn tay anh
chuyển động trên lưng và hông nàng, "anh không thể lấy nhiều hơn thế."

Nhìn chăm chú lên anh, nàng dám chải lại một vài lọn tóc rớt xuống trán

anh. Gương mặt anh căng thẳng, đôi mắt tối lại và sáng lên với niềm khao
khát. "Anh giờ hẳn phải tin em rồi," nàng nói, giọng nàng nghe như hơi sâu
lắng hơn lúc thường.

Miệng anh nhăn nhó mím lại. "Anh đang bắt đầu," anh thừa nhận.

Nàng tựa đầu lên ngực anh, lắng nghe những tiếng đập dữ dội và đều đều

từ trái tim anh. "Thế ngài có định cầu hôn tôi không thế, thưa ngài?"

"Không phải tối nay."

"Em sẽ đồng ý, nếu anh làm thế."

Eric đột ngột bật cười và hôn lên phần hõm dưới tai nàng. "Cô bé sốt

ruột. Em không thể chấp nhận trước khi anh cầu hôn được."

"Khi nào?" nàng dai dẳng.

Anh nâng cằm nàng lên và nhìn chăm chăm vào gương mặt đỏ hồng của

nàng, đôi mắt anh lấp lánh với niềm vui thích. "Khi anh tin chắc rằng em đã
chắc chắn về những điều em mong muốn."

"Em đã nói với anh..."

Anh khiến nàng im lặng với một nụ hôn ngắn và với tay xuống để

choàng chiếc áo khoác trở lại trên người nàng. "Em phải quay trở lại buổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.