HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 162

Ông Thiên châm một điếu thuốc. Ông biết thời gian không cho phép do dự.
Nếu không đưa ngay thi thể vào bệnh viện, hai ông Tường và ông Công
không đến ngay cơ quan Công an, kéo dài không lý do rồi sẽ dẫn đến vô
vàn nghi vấn. Ông suy nghĩ, rồi tắt điếu thuốc, nói với ông Tường:

“Anh Tường, chuyện này không thể giấu nổi, không có cách nào khác. Giá
cổ phiếu của Công ty đầu tư - thương mại Trường Thiên, tiếng tăm anh và
tôi rồi sẽ theo nó mất đi. Anh và anh Công sẽ bị tòa xét xử, cố gắng để
được tại ngoại, tôi đang cố nghĩ cách.” Ông quay sang nói với ông Công:
“Dù sao cũng đã xảy ra án mạng, hai anh không thể không gánh phần trách
nhiệm.”

Ông nói rồi định ra khỏi thư phòng, dặn ông Tường: “Không gọi được xe
cấp cứu, anh chuẩn bị xe ngay, chúng ta đưa thi thể vào bệnh viện.” Không
ngờ ông Tường bước tới, ngăn ông Thiên lại, khép cánh cửa vừa được mở
ra. Bất giác ông Thiên kêu lên một tiếng:

“Anh Tường, anh không được hồ đồ.”

Ông Tường van xin: “Anh Thiên, anh hãy bình tĩnh, bình tĩnh lại đi. Đây
không phải là ván cờ chết, chúng ta phải suy tính thật kỹ, xin đừng sẩy chân
để rồi ân hận một đời.”

Ông Thiên trừng mắt: “Đúng, chuyện này tôi sợ lắm. Nếu tôi che giấu cho
các anh tức là làm hại các anh.”

Ông lại mở cửa, cánh cửa thư phòng vừa mở ra, ông Tương lập tức đóng
lại. Cánh cửa nặng nề của thư phòng cứ người đóng, người mở thình thình.
Ông Thiên quát to: “Anh làm cái trò gì đấy, mở cửa ra!” Ông Tường vẫn
giữ chặt cánh cửa, dằn giọng:

“Ngày mai, cơ quan Công an, mọi người trong xã hội đều rất hứng thú săn
đón tin tức này. Sẽ chẳng bao lâu báo chí sẽ rút tít thật giật gân, những là:
Mừng thọ ngũ tuần của Chủ tịch Tập đoàn Trường Thiên vui quá hóa buồn!
Ôi, đã đời hay chưa! Còn nữa: Bí thư Thành ủy, Chủ tịch tập đoàn gọi gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.