HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 383

Viên cảnh sát nói: “Cô nói rất đúng, làm bất cứ việc gì cũng có nguyên
nhân. Nhưng nếu cô nghĩ, làm một việc gì cũng vì bản thân, vậy thì quá
tuyệt đối. Trong cuộc sống của chúng ta, có rất nhiều người xả thân vì
người khác. Con người sống những mong được vui vẻ, mong được mát
mặt, vui vẻ và mát mặt có vật chất nhưng cũng có tinh thần. Tôi dám nói,
một người cao thượng sống vui vẻ, sống tự do hơn người ích kỉ, cô có tin
không? Tôi quan tâm đến cô và anh Hiểu bởi cảm thấy tình cảm hai người
rất cao thượng. Có thể tôi lớn tuổi nên thích nhớ lại chuyện thời trai trẻ,
muốn trông thấy những sự việc trong sáng. Cô và anh Hiểu, tuy tôi không
đồng ý hai người lấy nhau sớm như vậy, nhưng hai người rất trong sáng.
Tại sao con người thích một tình yêu trong sáng, là bởi tình yêu trong sáng
là cho đi mà không phải giành về mình, không chút ích kỉ tư lợi. Tại sao
phim Titanic lại được mọi người thích xem, ai cũng cảm động? Há chẳng
phải chàng trai kia vì tình yêu mà hy sinh bản thân? Đấy gọi là tình yêu! Cô
yêu anh Hiểu không hề ích kỉ, tư lợi. Anh Hiểu cũng vậy. Để có năm trăm
ngàn cứu sống cô, anh ấy phải đem tình cảm ra cầm cố, khiến tôi rất xúc
động. Thanh niên bây giờ làm được như thế không dễ.” Lời viên cảnh sát
lớn tuổi vô tình làm cho Lâm Tinh thêm dũng cảm, khiến cô nghĩ đến
những điều trước đây không dám nghĩ: Tại sao mình không giành lại Ngô
Hiểu? Bỗng cô khẳng định Ngô Hiểu vẫn yêu cô. Năm trăm ngàn chi phí
cho cô thay thận là một minh chứng.

Sự dũng cảm và niềm tin bỗng trỗi dậy khiến tình cảm cô trở nên bức xúc,
phiền một nỗi xe của họ bị kẹt trên đường vành đai ba, phải nhích từng
thước một. Viên cảnh sát cho xe luồn lách đủ kiểu nhưng thời gian cứ từng
phút từng giây vô tình trôi qua. Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu xe của họ mới
lên đến đường cao tốc ra sân bay. Viên cảnh sát tăng ga, tiếng máy và tiếng
gió rít trên kính chắn gió giống như tình cảm mãnh liệt không thể ngăn nổi
của Lâm Tinh. Xe ra đến sân bay, phóng thẳng vào nhà ga mới. Hai người
chia nhau tìm trong đám đông, nhưng không thấy Ngô Hiểu đâu. Trên bảng
điện tử họ thấy chuyến bay đi Mỹ sắp rời sân bay, có thể đang kiểm tra vé.
Viên cảnh sát lớn tuổi vội đi tìm công an sân bay để trình bày sự việc. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.