HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 88

Ngô Hiểu nói: “Con chờ để nhận tiền, hôm nay diễn xong nhà hàng sẽ trả
lương tháng này.”

Bố nói: “Tiền bố cho hàng tháng con dùng vào việc gì?”

Ngô Hiểu nói: “Mua áo quần.”

Bố nói: “Con biểu diễn ở đây mỗi tháng được bao nhiêu?”

Ngô Hiểu nói: “Mỗi ngày một trăm, nhưng tháng này con có nhiều ngày
không diễn, cũng có thể được hai ngàn. Chả là, tháng này con về Cát Hải
mấy hôm.”

Bố lại hỏi: “Bao giờ thì phát tiền, còn chờ bao lâu nữa?”

Ngô Hiểu nói: “Bố cứ về trước, nếu bố không có việc gì, tối nay con không
về.”

Bố hỏi: “Gần đây con có gặp cô San không?”

Ngô Hiểu nói: “Không gặp.”

Bố ngừng giây lát, nói: “Bố mẹ của cô ấy cũng lên Bắc Kinh. Chúng ta mời
họ ăn cơm, bà ấy rất muốn gặp con.”

Ánh mắt ông Thiên dừng lại trên khuôn mặt Ngô Hiểu. Những năm gần
đây ông ít khi nhìn con bằng ánh mắt thương yêu ấy. Ngô Hiểu rất thông
minh, tránh ánh mắt của bố, anh biết bố sắp nói gì rồi.

“Bố, con đã có bạn gái rồi đấy thôi.”

Câu trả lời không mềm không cứng của Ngô Hiểu làm ông Thiên không
vui, nhưng tình yêu thương trong ánh mắt ông vẫn không thay đổi: “Con
đừng nói dối bố. Bố biết con hiện đang rất mê nhạc. Bố đã nói, bố không
phản đối con chơi nhạc. Ngay lúc này con không muốn sa vào con đường
yêu đương, bố rất hiểu và cũng rất tán thành. Nhưng chú Lương và nhà ta là
chỗ thân tình cũ, giúp đỡ nhiều cho công việc làm ăn của bố. Chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.