HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 118

- Tên cô là gì? Tôi chỉ mới biết họ của cô là Kinh. Nhưng tên của cô là

gì ?

- Sarah.

- Sarah, cô cho phép tôi gọi cô thế nhé ?

- Tất nhiên rồi.

- Sarah, cô có thể nói gì đó về bản thân cô được không ?

Dựa lưng vào vách đá, Sarah bắt đầu nói. Cô kể cho anh nghe về cuộc

sống của mình ở quê nhà Yorkshire, những chú chó của cô và người dì đã
nuôi cô khôn lớn.

Đến lượt mình, Raymond kể rất ít về cuộc sống của anh với một chút

hổ thẹn không giấu diếm.

Sau đó thì cả hai cùng im lặng rất lâu. Tay họ tìm đến nhau. Họ ngồi

đó như hai đứa trẻ, tay trong tay với một sự mãn nguyện đến kỳ lạ.

Khi mặt trời xuống thấp dần thì Raymond lên tiếng.

- Anh phải về thôi,- Anh nói. Không, anh không đi cùng em được.

Anh muốn tự đi về một mình. Có một việc mà anh cần phải nói ra và cần
phải làm ngay. Khi nào việc đó hoàn thành xong, khi nào anh chứng minh
được bản thân mình không phải là một kẻ hèn nhát. Khi đó ... khi đó ... anh
sẽ không còn phải xấu hổ để đến với em, để cầu xin em giúp đỡ. Em biết
đấy, anh cần sự giúp đỡ. Có thể anh sẽ mượn cả tiền của em.

Sarah mỉm cười.

- Em rất vui khi thấy anh là một con người thực tế. Anh có thể tin

tưởng vào em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.