HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 169

- Ông ta run bắn cả người lên, - cô Pierce nói chen vào. - Từ đầu tới

chân run lẩy bẩy.

- Tôi biết ngay là ông ta đang lên cơn sốt rét, - bà Westholme nói - Tôi

nói là sẽ cùng về và sẽ kiếm một ít thuốc kí ninh cho ông ta, nhưng mà ông
ta nói là đã có sẵn thuốc rồi.

- Một con người tội nghiệp, - cô Pierce nói - Ông biết đấy, thật là

khủng khiếp khi thấy một bác sĩ mà lại bị ốm. Dù sao thì trông nó vẫn
không được thuận lắm.

- Chúng tôi tiếp tục đi, - bà Westholme nói tiếp. - sau đó thì ngồi nghỉ

ở một phiến đá.

Cô Pierce lẩm bẩm :

- Thật là quá mệt mỏi sau một buổi sáng phải luôn ráng sức mà leo núi

như vậy.

- Tôi chẳng bao giờ cảm thấy mệt mỏi, - bà Westholme nói chắc nịch.

- Nhưng mà nói mãi chuyện này chẳng để làm gì cả. Cảnh sắc chung quanh
thật là tuyệt đẹp, chúng tôi đã say sưa chiêm ngưỡng

- Từ đó cả hai bà đều không nhìn thấy khu trại sao ?

- Không, dù cả hai chúng tôi đều ngồi quay mặt về hướng đấy.

- Thật là lãng mạn.- Cô Pierce nói - Một khu trại được dựng lên giữa

xung quanh là những vách núi đá đỏ hoang dã.

Cô ta thở dài lắc đầu.

- Cái khu trại đó đáng lẽ có thể đưọc quản lý tốt hơn bao nhiêu, - bà

Westholme nói. Hai cái lỗ mũi hếch ngược của bà ta phổng lên. - Tôi sẽ nói
chuyện này với Castle. Tôi không tin là nước uống đã được đun sôi hay là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.