quý cô. Cô còn trẻ và hiểu biết tâm lý con người. Cô biết đấy, tôi muốn biết
tất cả những gì cô nghĩ về bà Boynton.
- Không phải là ông biết mọi chuyện chỉ bằng nhập tâm thôi sao ? -
Sarah hỏi.
- Không phải vậy. Tôi có một cảm giác ... còn hơn cả cảm giác. Đó là
sự chắc chắn, ràng trạng thái tinh thần của bò Boynton rất quan trọng trong
vụ này. Dạng người như bà ta rất quen thuộc đối với tiến sĩ Gerard.
- Theo quan điểm của tôi thì bà ta đúng là một đề tài nghiên cứu thú vị
đấy. - Gerard nói.
- Xin ông hãy nói cho tôi biết đi.
Tiến sĩ Gerard rất sẵn sàng. Ông kể lại sự quan tâm của mình tới gia
đình đó, cuộc nói chuyện giữa ông và Jefferson Cope và sự vô tình của ông
ta đối với tình hình thực tế.
Ông ta là một người đa cảm, - Poirot trầm tư nói.
- Ồ, về bản chất thì là vậy ! Thực sự thì ông ta có những ý tưởng dựa
trên một thói quen của sự lười biếng. Đó là luôn nhìn bản chất con người ở
khía cạnh tốt nhất và thế giới là một nơi rất thú vị. Rõ ràng đây là cách dễ
nhất để chấp nhận cuộc sống. Hậu quả là Jefferson Cope không có nổi một
suy nghĩ chính chắn về những gì mà mọi người thực sự thích thú.
- Điều đó đôi khi rất nguy hiểm, - Poirot nói.
Tiến sĩ Gerard tiếp tục:
- Ông ta kiên quyết coi cái việc mà theo như tôi gọi là "tình hình gia
đình Boynton" là hậu quả của một sự tận tụy sai lầm. Ông ta chỉ có một