HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 285

chiếc quần ống túm rách rưới của anh ta tới cái cách anh ta quấn xà cạp một
cách cẩu thả.

Poirot nghiêng người ra phía trước ;

- Các bạn của tôi, chuyện đó là hết sức kỳ lạ ! Bởi vì, nếu như bà ta

không thể nhìn rõ mặt người Á Rập cũng như không thể nghe được điều gì,
thì làm sao bà ta có thể chú ý từng chi tiết như thế tới chiếc quần ống túm
và cái xà cạp của anh ta được ! Từ khoảng cách tới hai trăm thước !

- Các vị thấy đấy, đó là một sai lầm ! Sai lầm này gợi cho tôi một ý

tưởng tò mò. Tại sao họ cứ nhấn mạnh vào đặc điểm chiếc quần ống túm bị
rách và chiếc xà cạp quấn cẩu thả. Có thể đó là bởi vì chiếc quần không hề
bị rách và chuyện chiếc xà cạp là không có chăng ? Cả bà Westholme và cô
Pierce đều nhìn thấy người đàn ông đó nhưng từ cái chỗ mà họ đang ngồi
thì họ không thể gặp nhau được. bởi vì chính bà Westholme đã khai rằng bà
ta đi tới lều của cô Pierce để xem côi ta còn thức không và thấy cô ta đang
ngồi trước cửa lều.

- Trời ơi, - đại tá Carbury nói bỗng dưng ngồi thẳng lên, - Anh đang

ám chỉ rằng ...

- Tôi biết chắc chắn là cô Pierce - nhân chứng duy nhất có vẻ như là

còn thức lúc đó) đang làm gì vì thế mà tôi muốn ám chỉ rằng chính bà
Westholme đã quay trở về lều của mình, mặc chiếc quần ống túm cưỡi
ngựa, đi ủng vào, khoác thêm cái áo vải kaki và tự làm lấy một chiếc khăn
trùm đầu của phụ nhữ Á rập bằng tấm vải kẻ ca rô và một cuộn len và với
bộ trang phục như vậy, bà ta đi thẳng tới lều của tiến sĩ Gerard, lúc túi
thuốc của tiến sĩ, chọn ra một loại thuốc phù hợp, cầm lấy chiếc sy-lanh và
tiêm vào đó đầy thuốc, rồi lại đi thẳng tới chỗ nạn nhân của mình ...

- Bà Boynton có thể lúc đó đang ngủ gà gật. Bà Westholme rất nhanh

nhẹn. Bà ta cầm lấy cổ tay bà Boynton và tiêm vào đó. Bà Boynton đã cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.