đạt vận tốc 60 inch một phút. Như thế là quá nhanh. Sau đó, chúng
tôi cố gắng giảm xuống còn 18 inch một phút. Như thế lại quá
chậm. Cuối cùng, chúng tôi ổn định ở mức 44 inch một phút. Ý
tưởng của việc này là: một người không được quá hấp tấp trong
công việc của mình. Anh ta phải tận dụng từng giây, không được để
lãng phí bất cứ giây nào.
Chúng tôi đã xử lý và ổn định các tốc độ khác nhau cho mỗi một
khâu lắp ráp, bởi vì sự thành công trong khâu lắp ráp gầm xe đã
khiến chúng tôi dần dần phải xem xét lại toàn bộ cách thức sản
xuất và đưa toàn bộ tất cả các khâu vào các dây chuyền kỹ thuật.
Ví dụ, lắp ráp gầm xe có tiến độ là 6 feet một phút; lắp ráp trục
xe trước có tiến độ 189 inch một phút. Việc lắp ráp gầm xe tính ra
có 45 khâu khác nhau. Những người ở khâu đầu tiên phải gắn chặt
4 bộ phận chắn bùn vào khung gầm xe. Chiếc xe sau đó sẽ được
chuyển đến khâu thứ 10 và tiếp tục được hoàn thiện về mặt chi
tiết.
Một vài người công nhân sẽ chỉ làm một hoặc 2 công đoạn nhỏ,
còn những người khác lại làm nhiều hơn. Người có nhiệm vụ lắp
ghép sẽ không phải siết ốc vít - bộ phận này sẽ không thể hoàn
thiện cho đến khi một vài khâu tiếp sau được làm. Người lắp bu
lông sẽ không phải đặt đai ốc; người đặt đai ốc sẽ không phải siết
chặt nó. Ở công đoạn số 34, chiếc ô tô được nạp xăng, ở công đoạn
trước xe đã được tra dầu mỡ; ở công đoạn số 44, bộ tản nhiệt của xe
được bơm nước và ở công đoạn số 54, chiếc xe được mang ra chạy
thử trên phố John. R.
Về cơ bản, những ý tưởng đó cũng đã được áp dụng vào việc lắp
ráp động cơ xe. Vào tháng 10, năm 1913, để lắp đặt một chiếc xe
cần 9 giờ 55 phút giờ công lao động. 6 tháng sau, bằng phương
pháp lắp ráp dây chuyền, khoảng thời gian này giảm xuống còn 5
tiếng 56 phút. Mọi phần việc trong các nhà xưởng đều liên tục