chuyển động. Nó có thể di chuyển trên các móc treo của các chuỗi
xích cao theo đúng trật tự lắp ráp được yêu cầu; nó có thể di
chuyển trên một sàn chuyển động hoặc có thể di chuyển bằng lực
hấp dẫn nhưng điều quan trọng ở đây là chỉ có nguyên liệu, chứ
không có bất cứ gì khác được nâng và kéo trong các công đoạn này.
Các nguyên liệu được mang đến trên các xe kéo nhỏ hoặc xe moóc
vận chuyển tắt qua các gầm xe Ford, điều này đảm bảo sự lưu
động và nhanh chóng khi vận chuyển các nguyên vật liệu ra hoặc vào
các dãy dây chuyền bất cứ khi nào khi có yêu cầu. Không người
công nhân nào phải di chuyển hay phải nhấc đồ. Đó là phần việc
trong một khu vực riêng – việc của tổ vận chuyển.
Chúng tôi đã bắt đầu lắp ráp toàn bộ một chiếc ô tô chỉ trong
một nhà máy. Sau đó, khi chúng tôi bắt đầu chuyển sang tiến
hành chế tạo các bộ phận phụ tùng lắp ráp, chúng tôi đã “khu vực
hoá” để mỗi khu vực sẽ chỉ đảm nhận một phần việc. Khi nhà máy
của chúng tôi đã được tổ chức theo cơ cấu đó, mỗi một khu vực sẽ chỉ
chế tạo hoặc chỉ lắp ráp một bộ phận. Bản thân mỗi khu vực được
chuyên môn hoá đó chính là một nhà máy nhỏ. Bộ phận được chuyển
đến đây chủ yếu là nguyên liệu thô hoặc khuôn đúc, nó sẽ được xử
lý qua một loạt các máy móc, được xử lý nhiệt độ, hoặc bất cứ công
đoạn nào được yêu cầu và cuối cùng là rời khu vực đó khi đã trở
thành một thành phẩm. Khi công việc lắp đặt toàn bộ xe bắt đầu,
chính nhờ sự thuận lợi trong vận chuyển mà các khu vực có thể nhóm
lại cùng nhau.
Tôi đã không hề biết có thể phân chia các khu vực như vậy;
nhưng khi hoạt động sản xuất của chúng tôi tăng lên và số lượng
các khu vực cũng nhiều lên, chúng tôi đã buộc phải chuyển từ việc
chế tạo cả chiếc xe sang việc chế tạo từng bộ phận. Nhưng cũng từ
đó, chúng tôi đã khám phá ra một điều mới mẻ rằng toàn bộ các bộ
phận xe không nhất thiết phải sản xuất chỉ trong một nhà máy.