HIẾN PHÁP MỸ - Trang 192

2. Trong trường hợp sự lựa chọn của Tổng thống rõ ràng là sai lầm và người
được đề cử có tư cách kém cỏi, thì 2/3 Thượng viện có quyền phủ quyết sự
bổ nhiệm này.

3. Vì mọi tiểu bang đều có quyền bỏ phiếu bình đẳng tại Thượng viện, nên
nguyên tắc thỏa hiệp, rất thích hợp trong nhiều trường hợp khác, thì lần này
cũng đòi phải có sự nhất trí của cả hai thẩm quyền: một thẩm quyền đại
diện cho dân chúng, một thẩm quyền đại diện cho các tiểu bang.

Nếu chỉ Thượng viện có quyền chọn lựa thì các thẩm phán có thể được bổ
nhiệm bởi thiểu số dân chúng dù bởi đa số các tiểu bang, nên sẽ không công
bằng vì công việc của thẩm phán liên quan đến dân chúng, chứ không liên
quan đến các tiểu bang. Hơn nữa, qui định này sẽ ném quyền bổ nhiệm
hoàn toàn vào tay các bang miền Bắc, gây sự đố kỵ và sự bất bình nặng nề
cho các bang miền Nam.

Ngài PINCKNEY: Ủng hộ việc giao toàn quyền bổ nhiệm cho Thượng
viện. Tổng thống không đủ khả năng đánh giá các cá nhân và cũng không
được dân chúng tuyệt đối tin tưởng.

Ngài RANDOLPH: Ưa thích mô hình bổ nhiệm trước đây của Ngài
Gorham, như đã được chấp thuận trong bản Hiến pháp của Massachusetts.
Tổng thống có trách nhiệm bổ nhiệm những người thích hợp. Sự bổ nhiệm
bởi cơ quan lập pháp thường gây ra nhiều mưu đồ. Quan điểm cá nhân hay
những động cơ là điều được xét, chứ không phải là phẩm chất và tư cách
của ứng cử viên. Những nhược điểm tương tự sẽ tăng tương ứng theo số
lượng người tham gia việc bổ nhiệm, dù là Viện nào trong cơ quan lập pháp
hay bất cứ nhóm người nào.

Ngài ELLSWORTH: Đề nghị Thượng viện sẽ bổ nhiệm và Tổng thống có
quyền phủ quyết việc bổ nhiệm này, nhưng quyền phủ quyết của Tổng
thống sẽ không có hiệu lực nếu 2/3 Thượng nghị sĩ vẫn phê chuẩn việc bổ
nhiệm. Nhưng cách tốt nhất là trao quyền bổ nhiệm tuyệt đối cho Thượng
viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.