với các tiểu bang? Những quyền lực mới trao cho Quốc hội Liên bang mở
rộng ra nhiều trường hợp. Họ được phép phê chuẩn và tuyên án nhiều vụ tử
hình, nhưng không có qui định nào kiểm soát hay hạn chế việc thi hành
quyền này của họ mà lẽ ra cần phải qui định rằng "mọi phiên tòa xét xử tội
phạm ngoại trừ trường hợp bị luận tội phản quốc, sẽ được tiến hành với một
ban bồi thẩm và vụ xét xử đó phải được tiến hành tại tiểu bang nơi vụ án
này xảy ra". Không người nào được đảm bảo an toàn, nếu bị xét xử tại nơi
anh ta bị luận tội, hay bị khiếu kiện, bởi vì anh ta có thể được mang từ
Niagara đến New York, hay từ Kentucky đến Richmond để xét xử, vì tội
danh bị qui kết. Khi một người bị buộc tội bởi những sự kiện và bằng chứng
chống lại anh ta thì đâu là sự đảm bảo an toàn cho anh ta? Liệu anh ta có
được phép đưa ra các bằng chứng bênh vực mình không? Liệu anh ta có
được đối chứng, mặt đối mặt, với các nhân chứng chống lại anh ta không?
Lời biện hộ của anh ta hay của luật sư bào chữa cho anh ta có được lắng
nghe không?
Để đảm bảo tự do, từng đã có tuyên bố rằng: "Không thể đòi hỏi quá mức
số tiền bảo lãnh, cũng không được thi hành các biện pháp trừng phạt dã
man hay tra tấn. Rằng mọi lệnh khám xét những điểm tình nghi, hay lệnh
bắt bất cứ người nào, hay cưỡng buộc việc tịch thu tài sản và thư từ của
người đó mà không được bảo đảm bởi lời tuyên thề hoặc không có giấy
phép của cơ quan có thẩm quyền xác nhận đều là hành động đàn áp và ghê
tởm".
Những điều khoản đó là cần thiết cho một chính quyền liên bang, cũng như
với các chính quyền tiểu bang, bởi chính quyền liên bang có đủ quyền lực
như chính quyền tiểu bang trong việc đòi tiền bảo lãnh, tiền nộp phạt, ban
hành lệnh khám xét hay bắt giữ người, tịch thu giấy tờ hay tài sản trong
những trường hợp nhất định.
Để đảm bảo tài sản của dân chúng, mọi tiểu bang cần phải tuyên bố rõ ràng
"trong mọi tranh cãi luật pháp, về quyền sở hữu, hình thức xét xử của tòa án
bởi một ban bồi thẩm là một trong những biện pháp bảo vệ tốt nhất những