Điều VIII.
Mọi chi phí chiến tranh và các khoản chi phí khác, phát sinh vì mục tiêu
phòng vệ chung, hay lợi ích chung và được phép của Quốc hội Hợp chúng
quốc, sẽ lấy từ ngân khố chung, do các tiểu bang đóng góp, theo tỷ lệ giá trị
đất đai trên toàn tiểu bang đó ban cấp hay giao phó cho bất kỳ người nào,
cũng như bất kỳ đồn điền, các công trình xây dựng hay nâng cấp nào ước
tính giá trị theo cách thức do Quốc hội Hợp chúng quốc qui định. Các
khoản thuế phải nộp theo tỷ lệ đó, sẽ do thẩm quyền của cơ quan lập pháp
của các tiểu bang ban hành trong phạm vi thời hạn được Quốc hội Hợp
chúng quốc chấp thuận.
Điều IX.
Quốc hội Hợp chúng quốc là cơ quan duy nhất có quyền tuyên bố chiến
tranh và hòa bình, trừ những trường hợp qui định trong Điều 6; có quyền
tiếp nhận và cử các đại sứ; có quyền gia nhập và ký kết các hiệp ước hay
liên minh, miễn là không có hiệp ước thương mại nào được thiết lập để hạn
chế quyền của các cơ quan lập pháp tiểu bang trong việc đánh thuế hàng
nhập khẩu của nước ngoài và người phái gánh chịu là dân chúng các tiểu
bang; hay ngăn cấm việc xuất nhập khẩu bất kỳ loại hàng hóa nào; có quyền
thiết lập các qui tắc phán quyết mọi trường hợp bắt giữ trên bộ hay trên biển
là hợp pháp hay không và để phân chia hợp lý các chiến lợi phẩm chiếm
được trên bộ, hay trên biển của Hợp chúng quốc; có quyền gửi các bức thư
trưng thu và tịch thu trong thời bình; quyền bổ nhiệm các quan tòa cho các
vụ xét xử tội cướp bóc và các trọng tội trên vùng biển quốc tế; quyền thiết
lập các tòa án để nhận và đưa ra phán quyết cuối cùng trong mọi trường hợp
bắt giữ, miễn là không có thành viên nào của Quốc hội được bổ nhiệm làm
thẩm phán của bất kỳ tòa án nào được nói ở trên.
Quốc hội Hợp chúng quốc là nơi cuối cùng phán quyết mọi tranh chấp và
khác biệt phát sinh giữa hai, hay nhiều tiểu bang có chung biên giới, sự
phán quyết, hay bất kỳ hình thức phân định nào khác trong đó thẩm quyền