HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 84

trộn mặt đất lên. Hừ, nhưng lấy đâu ra bây giờ? Hai, ba đồng còn có thể
xoay sở. Đây lại là mười bảy đồng, năm hào năm xu. Lẽ ra phải nói thật với
chúng nó… KHông, chỉ có thằng nhãi không có lòng tự trọng mới làm điều
đó, Việc gì các thành viên “ Nữ thần cá” lại phải lo đến việc bà cô nó bỗng
lăn ra ốm, bỗng thèm một bữa cơm ngon? Đấy là việc riêng cơ mà. Không
thể để liên lụy đến người khác.

Cậu bé nghĩ nao núng đến nỗi không biết là đã đi qua nhà 105. Cậu bé

phải lùi lại mấy chục bước chân.

- Sao hôm nay buồn thế? – Cô Ca-da hỏi nó.
- Mỗi người có nỗi buồn lo riêng, cô Ca-da ạ.- Cậu nhăn nhó trả lời.
- Sao sáng nay cậu không mang chai lại.
Cậu bé thở dài như người lớn.
- Ấy, chẳng muốn làm gì nữa. Cuộc sống không phải cuốn phim màu.-

Cậu bé nói nhanh thêm.- Bà cô ốm liệt giường, cháu phải đảm nhiệm chức
trách hộ lý.- Cậu vé nhìn quanh xem có ai nghe lỏm chuyện không. Cậu lại
gần cô thu mua thì thầm: - Cô Ca-da, cháu có việc phiền riêng cô. Cháu cần
tiền.

- Hà, hà, bây giờ ai lại không cần tiền,- cô cửa hàng pha trò, nhưng rồi cô

ngạc nhiên nhìn vẻ mặt nghiêm nghị, không bình thường của cậu bé.

- Cháu đề nghi với cô.- Ma-nhút nói tha thiết.- Trong suốt tháng cháu sẽ

đem đến tòan chai pha-lê. Cô có thể cho cháu vay ít tiền.

- Chú cần bao nhiêu?
- Không nhiều cô Ca-da ạ, mưồi bảy đồng vặt. Chẳng là bao so với thu

nhập của cửa hàng.

Khuôn mặt tròn của cô của hàng cứng lại. Đôi mắt cô tròn xoe không

chớp. Cậu bé nhìn vào đó với nỗi lo âu ngày một tăng. Nhưng cậu vẫn hy
vọng.

- Mười bảy đồng bạc? – Cô của hàng thốt lên. – Cô lấy đâu ra từng ấy

tiền.

- Từ két thu tiền thu mua chai đó, cô Ca-da? Cô tin vào cháu. Cháu là cơ

sở cộng tác đứng đắn, cháu sẽ trả lại bằng hàng hóa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.