HIỆP HÀNH THIÊN HẠ - Trang 110

Hách Khải giờ phút này đã đi tới khu phố đầy rẫy tệ nạn kia, cách đó

không xa chính là quán bar mà Hứa Văn đang ở trong đó. Giờ phút này hai
nắm đấm của hắn loang lổ vết máu, toàn thân thoạt nhìn vô cùng lôi thôi
lếch thếch, đầu tóc bù xù, trên mặt cũng bẩn, chung quanh mười người thì
có tới tám người quay lại nhìn hắn, nhưng hắn không quan tâm. Hơn nữa,
càng chạy trong nội tâm càng có cảm xúc dâng trào, nói không nên lời cụ
thể là cái gì, làm cho hắn muốn ca, muốn khóc, muốn phẫn nộ, hắn không
thèm nhẫn nhịn nữa, trực tiếp cất cao giọng hát lớn ngay giữa biển người
mênh mông.

"Mười năm mài một kiếm, sương gió chưa từng thử."

"Nay đem ra trước quân, hỏi ai có chuyện bất bình?"

(Dịch thơ: sun)

***

Hách Khải đi về hướng quán bar, trước cửa quán có khoảng mười tên

lưu manh đang tụ tập, khi hắn vừa cất giọng hát vừa đi tới thì có sáu bảy
tên xông tới, trong đó có hai ba tên vừa nhìn thấy Hách Khải liền cau mày,
rõ ràng là đã nhận ra hắn.

Đồng thời, Hách Khải còn trông thấy ở góc đường phía xa xa, cô gái tên

Tiểu Thiến đang đứng xen lẫn trong đám đông, che miệng ngẩn ngơ nhìn
hắn, Hách Khải chỉ nhìn thoáng qua rồi quay sang mấy tên côn đồ đang tới
gần.

"Nơi này… Chính là nơi có chuyện bất bình rồi!"

Hách Khải thì thầm một câu, một tên côn đồ cười lớn, nói:

"Cái thằng điên này, chẳng lẽ bị hù dọa quá mức mà thành như vậy? Tao

xem…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.