HIỆP HÀNH THIÊN HẠ - Trang 86

“Hắn làm như vậy có nghĩa là trong lòng đã coi chị là vợ của hắn. Tôi

tin rằng nếu hắn còn sống, hoặc là lúc ấy có thể sống được thì chắc chắn sẽ
tìm cách dẫn chị chạy khỏi nơi này.”

Hách Khải nói những lời đó bằng vẻ rất tỉnh táo. Sau đó hắn nhắm mắt,

ngồi yên không nhúc nhích, không muốn nghĩ, không muốn làm bất cứ điều
gì, chỉ muốn lẳng lặng ngồi đó.

Thân thể tuy không hành động nhưng suy nghĩ trong đầu lại cuộn trào

như sóng dữ.

Đây – chính là hiện thực...

Đây – chính là hiện thực lạnh lẽo như băng!

Hiện thực vô tình, thế sự khó lường!

Hắn chưa bao giờ cảm nhận được rõ ràng sự tàn khốc và lạnh lẽo của

thế giới như thời khắc này. Chính cái sự lạnh băng ấy đã khiến hắn phải
làm một kẻ bơ vơ khi xuyên việt tới thế giới này! Chính cái sự lạnh băng ấy
lại khiến hắn tuyệt vọng tới mức muốn tự sát! Và chính cái sự lạnh băng ấy
khiến hắn muốn được đi xem khắp cái thế giới rộng lớn này! Rồi lại chính
cái sự lạnh băng đó đã biến người huynh đệ lăn lộn kiếm sống trong xã hội
đen của hắn thành một cái xác chết...

Cái hiện thực đó...

Khiến hắn muốn, một quyền đánh nát nó!

Hách Khải không nhớ rõ hắn trở về trường từ khu tệ nạn bằng cách nào,

khi tinh thần của hắn tỉnh táo lại thì đã thấy mình đang đứng tại một
khoảng đất trống trên sân thượng của ký túc xá, đang dùng La Hán Quyền
đánh từng quyền vào cái bao cát mà trước nay hắn vẫn dùng để tập luyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.