HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 118

đấu mà không cần một nỗ lực nào, cũng chẳng cần một sự lựa chọn
nào, mà cứ để cơn thịnh nộ thiêng liêng ấy giương đông kích tây
thông qua cơ thể mình.

- Và lúc nào cũng suôn sẻ?

- Đúng vậy, cho những ai đã không còn bất cứ một ý chí nhân bản tàn
dư nào và chỉ để năng lực Chén Thánh dịch chuyển mỗi cử chỉ nhỏ
nhất của mình.

- Mỗi cử chỉ nhỏ nhất? Ngay cả lúc này khi cụ đang bước đi?

Cụ hiệp sĩ đang tiến bước như một người mộng du.

- Tất nhiên. Không phải lão dịch chuyển chân lão: lão để chân lão
dịch chuyển. Cậu thử đi. Mọi thứ bắt đầu từ đó.

Torrismondo thử, nhưng trước hết, cậu không có cách nào mà làm
nổi, và sau đó, cậu chẳng hề thấy thích thú. Rừng nơi đây, xanh ngát
và sum suê, phành phạch và chiêm chiếp, hẳn là chốn khiến cậu thỏa
chí chạy nhảy, tung tăng, lùng sục thú rừng, đem chính bản thân ra,
cùng với năng lực, nỗ lực, dũng khí mà đối đầu với bóng tối, với sự bí
ẩn, với một thiên nhiên xa lạ. Thế mà cậu cứ phải đứng đấy, đong
đong đưa đưa như một kẻ bị tê liệt.

- Hãy để mình được chiếm ngự – cụ hiệp sĩ cảnh báo cậu – hãy để
mình được chiếm ngự bởi cái toàn thể.

- Nhưng với tôi – Torrismondo buột miệng – điều tôi thực sự yêu
thích là mình đi chiếm ngự, chứ không để mình bị chiếm ngự.

Cụ hiệp sĩ đưa cặp khuỷu tay lên quặp lấy hai thái dương theo cách
vừa để che mắt vừa để bịt tai.

- Chuyến đi trước mặt của cậu còn dài cậu ạ.

Torrismondo ở lại doanh trại Chén Thánh. Cậu cố gắng học hỏi, noi
gương những người cha hay người anh em của mình (cậu không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.