HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 76

– Không phải là loại của tôi! – Agilulfo đốp ngay – Mỗi tước vị và
danh hiệu của tôi là các kỳ tích có bảo chứng hẳn hoi và được củng cố
bằng các văn kiện không thể chối cãi.

– Đó là anh nói – một hiệp sĩ cất giọng.

– Ai vừa phát biểu, xin hãy trình bày lý do! – Agilulfo đứng dậy nói.

– Bình tĩnh, kiềm chế – các hiệp sĩ khác lên tiếng – chính anh, kẻ lúc
nào cũng đối với chọi các kỳ tích của người khác, anh không thể cấm
cản chuyện có người nào đấy cảm thấy cần nói lại về các kỳ tích của
anh chứ…

– Tôi không xúc phạm ai cả: chỉ giới hạn trong việc xác định sự kiện,
nơi chốn, ngày tháng, và vô số chứng cứ!

– Chính tôi là người đã phát biểu. Tôi cũng sẽ xác định. – Một chiến
binh trẻ đứng lên, sắc diện xanh xao.

– Ừ xem nào, Torrismondo, xem cậu tìm thấy gì trong quá khứ của tôi
để mà phủ nhận – Agilulfo nói với cậu trai trẻ, đó chính là
Torrismondo xứ Cornwall – có lẽ cậu muốn phủ nhận, chẳng hạn, sự
kiện tôi được phong hiệp-sĩ-võ-công trong đạo quân với lý do đúng
mười lăm năm trước đây tôi đã cứu vãn trinh tiết cô Sophronia, con
gái vua Scotland khỏi cuộc cưỡng bức của hai tên cướp đúng không?

– Vâng, tôi phủ nhận: cách nay mười lăm năm, cô Sophronia, con gái
vua Scotland, đã không còn trinh nữa.

Rào rào tiếng xì xào từ đầu bàn này chạy sang đầu bàn kia. Điều lệ
hiệp sĩ hiện hành lúc ấy quy định rằng ai đã đích xác cứu vãn trinh
tiết một thiếu nữ dòng dõi quý tộc thì được phong tước hiệp-sĩ-võ-
công tức khắc; nhưng cứu thoát khỏi cuộc cưỡng hiếp thân thể một
phụ nữ quý tộc không còn trinh thì chỉ được quy định là nhận bằng
khen và hưởng lương gấp đôi trong ba tháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.