HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 79

các gia nhân đốt đuốc tới tìm và mang về tòa lâu đài. Để cứu vãn
danh dự gia đình hoàng gia Scotland, có liên hệ dòng tộc với gia đình
công tước Cornwall, tôi được nhận làm con nuôi và được công nhận
như là một đứa con trai của ông bà công tước. Kể từ đó, cuộc sống
của tôi trở nên tẻ nhạt với vô số bó buộc giống hệt cuộc sống của
những đứa con trai út trong các gia đình quý tộc. Tôi không được
phép gặp mẹ tôi nữa, bà xuống tóc tại một tu viện xa xôi. Cái gánh
nặng của một núi những sự giả tạo này, vốn đã bẻ quặt dòng mạch tự
nhiên của đời tôi, tôi đã phải mang vác trên người cho tới bây giờ.
Giờ thì cuối cùng tôi đã có thể nói ra sự thật. Và đối với tôi, bất kỳ
điều gì xảy ra chắc chắn cũng sẽ tốt hơn so với những gì đã trải qua
cho đến lúc này.

Trong lúc đó bánh ngọt đã được đem lên, một thứ bánh kếp Tây Ban
Nha chồng đắp các lớp bột màu sắc thanh nhã, nhưng sự sửng sốt
trước cái chuỗi bộc bạch ấy dữ dội đến mức chẳng cái nĩa nào đưa lên
các khóe miệng đang bị níu lưỡi.

– Thế còn ông, ông có ý kiến gì về câu chuyện này? – Charlemagne
hỏi Agilulfo. Mọi người đều để ý là nhà vua đã không nói “hiệp sĩ”.

– Đó là những lời dối trá. Nàng Sophronia lúc đó là một cô gái bé
bỏng. Tôi xin đặt cả tên tuổi và danh dự của mình trên cánh hoa
nguyên khôi của nàng.

– Ông có thể chứng tỏ điều đó không?

– Tôi sẽ đi tìm nàng Sophronia.

– Anh kỳ vọng sẽ tìm được nàng vẫn nguyên xi sau mười lăm năm à?
– Astolfo ranh mãnh hỏi. – Các phiến giáp bằng sắt rèn của chúng ta
còn không bền bỉ bằng đấy.

– Nàng đã xuống tóc ngay sau khi tôi giao nàng cho cái gia đình nhân
hậu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.