HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 80

– Mười lăm năm, trong một thời đại như hiện nay, không một tu viện
Kitô giáo nào có thể tránh khỏi sự tan tác và cướp phá, mỗi nữ tu có
đủ thời gian để xuất tu và tái tu ít ra là bốn hay năm lần…

– Dẫu sao, một tiết hạnh bị cưỡng bức thì giả định một kẻ cưỡng bức.
Tôi sẽ tìm ra hắn và sẽ biết được từ hắn bằng chứng về cái ngày mà
Sophronia vẫn còn được coi là thiếu nữ.

– Nếu ông muốn, ta sẽ ban chiếu chỉ cho ông khởi hành tức khắc –
hoàng đế nói. – Ta nghĩ, lúc này hẳn điều ông quan tâm nhất chính là
cái quyền được mang danh hiệu và vũ khí vốn đang bị phủ nhận. Nếu
cậu trai trẻ này nói đúng, ta không thể để ông tiếp tục phục vụ, đúng
hơn, ta không thể lưu ý đến ông về bất cứ phương diện nào, kể cả tiền
lương chưa trả. – Và Charlemagne không thể tự kiềm chế mà không
tiện thể điểm cho câu nói của mình một âm sắc khoái trá, như để bảo
rằng: “Quý vị thấy chưa, chúng ta đã tìm được một phương pháp giải
thoát khỏi cái anh chàng phá đám này!”

Giờ thì bộ áo giáp trắng toát chúi hẳn người ra đằng trước, chưa bao
giờ nó để lộ cái tình cảnh trống rỗng như lúc này. Một giọng nói
loáng thoáng phát ra:

– Vâng, thưa hoàng thượng, tôi sẽ ra đi.

– Thế còn cậu? – Charlemagne quay lại phía Torrismondo. – Liệu cậu
có biết khi tự xưng mình được chào đời ngoài hôn nhân thì cậu không
thể giữ cái cấp bậc cậu được thừa hưởng khi vừa sinh ra không? Ít ra
cậu phải biết cha mình là ai chứ? Thế cậu có hy vọng thuyết phục
được ông ấy nhìn nhận mình không?

– Thần sẽ không bao giờ được nhìn nhận…

– Không chắc là thế. Mỗi con người, khi tuổi đã cao, đều có khuynh
hướng lập một bảng quyết toán về đời mình. Chính ta cũng nhìn nhận
tất cả các đứa con mình có với các thê thiếp, chúng khá đông đảo, tất
nhiên, cũng có đứa không phải là của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.