HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 92

- Hiệp sĩ Agilulfo Emo Bertrandino nhà Guidiverni ơi! – nàng
Priscilla nói – em đã biết tên chàng và hiểu rõ chàng là ai và chàng
không là ai.

Nghe lời loan báo đó, Agilulfo, như thể được phóng thích khỏi một
nỗi day dứt, gạt e lệ, đảm nhận vẻ ngạo nghễ. Tuy vậy, chàng cúi
người, quỳ một đầu gối xuống đất, bảo: – “Kẻ phụng sự bà” – rồi
đứng bật dậy.

- Em đã nghe nói nhiều về chàng – Priscilla nói – và đã từ lâu nay em
có một niềm khao khát cháy bỏng là được gặp chàng. Phép lạ nào đã
thổi chàng đến con lộ chốn đèo heo hút gió này?

Tôi đang bôn ba đi tìm lại dấu vết, trước khi quá muộn, – Agilulfo nói
– một cô gái đồng trinh của mười lăm năm trước.

- Em chưa từng nghe thấy một nghĩa vụ hào hiệp nào mà lại mang
một cứu cánh da diết đến thế – Priscilla nói. – Nhưng nếu mười lăm
năm đã trôi qua, em đâu cần phải ngại ngùng mà giữ chân chàng thêm
một đêm, mời chàng làm khách trú trong tòa lâu đài của em. – Và
nàng tiến tới cạnh chàng.

Các phụ nữ khác đều đổ dồn cặp mắt vào chàng, cho tới lúc chàng
cùng với bà chủ tòa lâu đài khuất dạng vào một chuỗi sảnh phòng.
Lúc ấy họ mới quay mặt lại Gurdulù.

- Ôi chu choa! một cao thủ cận vệ! – họ vừa vỗ tay vừa reo lên.
Gurdulù đứng ỳ ra đó như một anh ngố, gãi gãi. – Khổ nỗi là người gì
đâu mà đầy rận và bốc mùi quá xá! – họ nhao nhao. – Nào, nào nhanh
lên, chị em ta cần tắm rửa cho anh ta! – Họ lôi Gurdulù về khuôn viên
của họ và lột sạch quần áo anh ta.

Priscilla dẫn Agilulfo đến một cái bàn ăn đã được trải dọn sẵn hai
chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.