HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 1314

- Suỵt! Saliceti nói - Ngài Napoléon là đồng hương của tôi, và trước mặt
tôi, tôi chỉ cho phép người ta so sánh ông ấy với mặt trời: Mặt trời cũng còn
có vết thưa ngài.

Bá tước Léo chào rồi xin phép ông Bộ trưởng đi ra.


Về đến cửa khách sạn La Victoria, anh gặp lại Manhès. Khuôn mặt của
chàng đại uý trẻ sáng lên:

- Nhân thể tôi báo cho ngài một điều - Anh ta nói - tôi đã kể về ngài với
đức vua, bệ hạ đã nói với tôi là muốn gặp ngài.

- Bạn thân mến của tôi - Léo nói với Manhès - Từ khi tôi quan hệ với các
bộ trưởng và tôi vừa gặp ngài Saliceti chừng bốn mươi lăm phút, tôi trở
thành người có nhãn mác rồi. Ngài Saliceti có lòng sẽ nói về tôi với Bệ hạ
cứ để ông ấy làm vậy, tôi nghĩ ông ấy muốn tôi theo con đường khác với
con đường ông ấy định chỉ cho tôi.

- Tất nhiên, ngài có lý lắm. - Manhès nói - Nhưng từ giờ đến đó còn phải
xem đã. Bây giờ ngài định làm gì với phần ngày còn lại? Ngài có muốn ăn
tối ở Pompei không?

- Rất sẵn lòng - Léo nói rồi rung chuông:

- Phục vụ - Anh bảo - chuẩn bị một cỗ xe đẹp và hai con ngựa tốt cho ngày
hôm nay nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.