HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 257

- Bây giờ - Hector nói tiếp - tất cả những gì tôi vừa kể với nàng đều đóng
khung trong phạm vi ở quê và trên Paris không ai biết. Tôi có thể giấu nàng
nhưng tôi không muốn. Tôi muốn cho nàng biết về toàn bộ cuộc đời tôi,
muốn cho nàng hay định mệnh đã xúi khiến tôi là một tội đồ đến xưng tội
với nàng và mong được xá tội từ chính miệng nàng.

- Ôi Hector yêu quý! - Claire thốt lên - Ồ vâng, em tha thứ, em xá tội cho
chàng - và như quên mất mình đang bị sự kiểm soát của mẹ, cô nói - Em
yêu chàng!

Rồi vòng tay ôm cổ Hector.

- Claire! - Phu nhân Sourdis kêu lên bằng giọng ngạc nhiên hơn là tức giận.

- Mẹ em đấy - Claire nói và đỏ bừng đôi má, định gỡ tay ra.

- Claire! - Hector vừa nói vừa cầm tay cô - Nàng đừng quên những gì tôi
vừa kể chỉ cho một mình nàng biết. Đó là bí mật của riêng hai ta. Vì cần
nàng, chỉ yêu mình nàng nên tôi không muốn ai khác tha thứ cho mình.
Đừng quên điều đó và nhất là đừng quên rằng tôi chỉ thực sự được sống khi
nhận lời đồng ý của mẹ nàng. Claire, nàng nói rằng nàng yêu tôi vậy tôi xin
đặt trọn hạnh phúc của chúng ta vào tình yêu ấy.

Nói xong, Hector xin phép ra về, thư thái và vui sướng như một tù nhân
mới được ân xá thả tự do.

Phu nhân Sourdis sốt ruột chờ con gái mình. Hành động nông nổi ban nãy
chí ít cũng làm bà ngạc nhiên. Bà muốn được nghe lời giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.