HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 826

trong xã hội mà không có cái miệng phảng phất hơi trầu. Với người ngang
hàng khi nói chuyện việc không nhai trầu cũng coi là phép thiếu lịch sự.

Lại nói hai kẻ nhai trầu nọ đi vừa chưa được lâu thì tiếng đồn về con tàu
Slúp của một người Mỹ giàu có tặng súng ngắn, thảm và súng trường hai
viên đã lan xa và người ta đã nghe thấy tiếng nhạc vọng đến.

René gọi ngay hai cô gái đến để hai cô thưởng thức âm nhạc cho đỡ buồn.
Hai cô gái lên khoang thượng, họ thấy ba chiếc thuyền chở các nhạc công,
mỗi thuyền có một bó gồm hai sáo, hai chũm chọe và một cái có dạng như
cái trống. Tiếng sáo nghe giống như tiếng kêu ô-boa. Thứ âm nhạc đó dù
không bác học nhưng rất thú vị. René yêu cầu họ chơi vài ba khúc để ghi
lại những giai điệu chính: Mỗi tấu được thưởng mười hai talks (mỗi talks
tương đương với ba phăng rưỡi)

Ngay từ ngày đầu, René luôn lo lắng làm cách nào đến được mảnh đất của
tử tước Sainte-Hermine. Nhưng cách thức duy nhất đến đó là đi ngựa hoặc
voi. Ngoài ra viên cảnh sát trưởng hải quân Anh khẳng định anh còn cần ít
nhất hơn chục người đàn ông tháp tùng. Trong vùng sắp có lễ hội nên
không người đàn ông nào muốn rời Pégou trước khi dâng lễ xong. Buổi lễ
ấy kết thúc, ngài Shabunder sẽ thuê ngựa hoặc voi cho René kèm theo một
bộ đồ nghề săn hổ. Anh có thể giữ một tháng, hai tháng hoặc ba tháng tuỳ
thích. Giá thuê ngựa và người đánh ngựa là hai mươi talks, giá voi và quản
tượng là ba mươi talks.

Vì René hứa sẽ chỉ thuê ngựa hoặc voi qua ngài Shabunder nên ông này
tặng cho anh một khung cửa sổ trong một ngôi nhà trên lối chính vào chùa.
René đã chấp nhận, lúc anh cùng hai cô gái đến đó, anh đã rất ngạc nhiên
khi thấy ngài võ quan có ý trải thảm và kê ghế ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.