HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 104

về hướng khác hoặc ngược chiều tới trường, thì tới cuối giờ tan học, bao
giờ tôi cũng có mặt ở gốc cây, chỗ các bạn hay đi qua. Thể như trái đất
tròn, cứ nhắm hướng Đông mà đi thì thế nào cũng quay trở về nơi xuất
phát. Ôi, tôi đã si rồi ư? Không có lẽ, tôi chỉ mê vẻ đẹp tâm hồn của Hoa
thôi. Ừ! Tôi phải khác, phải sống khác, yêu thương khác mọi người. Cho
tới một hôm tôi đang trú mưa, tình cờ gặp Hoa và An cũng vào trú mưa
cùng một chỗ với tôi. Hoa đứng gần sát vào tôi. Tôi cảm thấy hơi thở của
Hoa phả ấm một bên má! Và thoảng mùi hoa ngọc lan Hoa thích cài lên
tóc. Kể đã lâu lắm tôi mới dịp gần Hoa thế này. Còn trước kia thì chúng tôi
thường đùa nhau, nắm tay nhau và thậm chí đôi lúc còn vật nhau, đó là
những năm ở lớp dưới. Tôi cố né ra một bên không để Hoa chạm vào người
mình. Mặc dầu ngay lúc này, tôi bằng lòng đổi một giá rất cao: tôi có hình
trở lại để được nắm tay Hoa, bàn tay biết bao quen thuộc kia, dù chỉ một
phút, một giây. Có cơn gió mạnh thổi tạt mưa vào chỗ chúng tôi đứng.
Người tôi rét run lên. Hoa vội cởi áo mưa che cho An và kéo An sát vào
mình để khỏi ướt, mặc dầu bản thân An đã có một chiếc áo khoát ngoài.
Đứng cạnh Hoa mà tôi càng rét run hơn. Hai hàm răng cứ muốn va vào
nhau.

- Chẳng biết Bình có về kịp nhà không nhỉ? Hoa bỗng nói.
Nhà Bình ở phố khác nên đến ngã tư đầu tiên họ phải chia tay nhau.
- Chắc chưa đâu. An nói.
- Vậy thì cậu ấy bị ướt hết. Đường ấy không có chỗ nào trú mưa được.

Lúc nãy quên không đưa áo mưa cho Bình.

Cô bạn quý hóa ơi! Nếu bạn biết, lúc này tôi không có một chút xíu vải

che thân. Tôi đang rét run cầm cập đây! Tôi muốn gào to lên cho Hoa nghe.
Tôi nhìn hai người cùng che chung một chiếc áo mưa. Áo hẹp, nên họ còn
đứng sát vào nhau. Tôi ghen với cái áo, ghen với mọi thứ quanh Hoa. Cả cỏ
dưới chân và gió mưa trên đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.