HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 51

việc lớn lao phi thường? Tôi vừa đi vừa suy nghĩ và bỗng ứng tác được bài
thơ sau đây, mà tôi gọi là bài thơ về “những công việc của bác Voi”:

Những việc làm nhỏ nhoi
Nhặt cây kim dưới đất
Đâu cần tới sức voi
Tôi với bác chẳng khác
Việc lớn đang chờ tôi.
Súc gỗ to chờ bác.
Bài thơ con voi đã an ủi tôi trên bước đường lập nghiệp.
Bài thơ có thể không được hay lắm! Nhưng tôi làm thơ là cốt để bày tỏ

chí khí của mình, một cách a-ma-tơ, chứ không cốt để làm anh thi sĩ, mà
bình sinh tôi vốn không ham.

Nhưng kể ra phải công nhận ứng tác của tôi cũng khá đấy chứ. Vần vèo

nghiêm chỉnh ra phết. Dầu không ham nhưng tôi vẫn thích bài thơ của
mình, vừa đi vừa ngâm ngợi bài thơ cho tới lúc chân bước vào rạp chiếu
bóng lúc nào không hay.

Tuần này các rạp chiếu mấy phim trinh thám thật chúa. Phim kiếm hiệp

đuổi bắt đánh nhau, chỉ nghe tên cũng thấy mê li rồi. Cũng có vài rạp chiếu
loại phim tình cảm, theo tôi loại phim này chỉ nên dành cho phụ nữ, họ tới
đấy cốt để tìm những sự mủi lòng, cho nước mắt có chỗ chảy ra, làm như
trên đời không còn có chỗ nào tốt hơn để họ được khóc. An cũng đồng
quan điểm với tôi về vấn đề này. Hoa kịch liệt chống lại. Nó bảo tôi là hồ
đồ, có những quan niệm thẩm mỹ lệch lạc, và nhất là có thiên kiến không
đúng về phụ nữ. Tất nhiên tôi không bao giờ thèm tranh luận với nó. Vì có
cãi cũng không nổi. Phải công nhận về kiến thức văn học và xã hội, nó
được trang bị khá đầy đủ. Còn Bình thì: “Theo mình loại phim nào cũng tốt
cả, vấn đề là phim hay, cứ gì phải là phim tình báo, đánh nhau...”. Nó nói
bao giờ cũng có lý, nhưng tôi không thích chút nào. Thà cứ như An, hoặc
thế này hoặc thế nọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.