HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 52

Chỉ có mấy ngày mà số lượng phim và các vở diễn sân khấu tôi xem

nhiều hơn cả mấy năm cộng lại. Có những phim hay, người ta xếp hàng từ
sáng sớm, đuôi kéo dài tới cuối phố, hoặc phải mua vé chợ đen giá gấp 10,
20 lần, thì tôi hai tay đút túi quần thản nhiên đi ngang qua người soát vé
bước vào rạp (nói đút túi quần cho oai chứ thật ra tôi chẳng có mảnh xíu
vải nào che thân cả), cũng có lần tôi bắt gặp bọn An, Bình, Hoa sắp hàng
mua vé (Ghét thật! Lúc nào chúng nó cũng đi với nhau). Đúng là An và
Hoa đang cãi nhau về một vấn đề gì đó. Lúc nào bọn họ cũng có chuyện để
cãi nhau nhưng không rời nhau nửa bước. Còn Bình thì sắp hàng vừa chăm
chú đọc truyện vừa lắng nghe các bạn tranh luận, thỉnh thoảng lại lên tiếng
ủng hộ cái Hoa, phải chi lúc bình thường tôi đã nhảy vào cuộc, dầu không
rõ đúng hay sai, hay thậm chí không hiểu gì cả, bao giờ tôi cũng đứng về
phía An, chống lại Hoa, cãi chày cãi cối, chỉ cốt hạ cái Hoa cho bằng được.
Bình khác tôi. Nó thiên về các bạn nữ. Có lần tôi tức quá quát vô mặt nó:
cậu là đồ nịnh đầm! Hôm đó thay vì làm thinh như bản chất lâu nay nó vốn
thế, nó quai cho tôi một cú như trời giáng vào hàm làm tôi ngã dúi xuống
đất. May lúc đó các bạn xúm vào can, nếu không hai đứa choảng nhau to.
Nhưng không vì thế mà chúng tôi không thân nhau. Tôi nghiệm thấy càng
khác tính, càng trái ngược tính nết càng muốn gần nhau. Hình như đó là
điều cần thiết để người nọ bổ sung cho người kia. Bây giờ thì tôi không
được quyền ở trong nhóm các bạn nữa, tôi đã thuộc vào “một thế giới
khác”, thế giới siêu nhiên... Điều này làm cho tôi vừa tự hào, vừa buồn.
Nhưng còn cách nào khác không thể vừa thế này lại vừa thế nọ. Những súc
gỗ to, những công việc phi thường đang chờ anh phía trước. Tôi tự nhủ và
tự động viên mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.