HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 59

trong cảnh nghèo túng để đạt được một kết quả rực rỡ: Có một người vô
hình đang đứng trong căn phòng này! Nếu mai đây tớ làm nên nghiệp lớn,
thì chắc chắn ngôi nhà này sẽ trở thành viện bảo tàng. Trước cổng sẽ treo
biển đồng khắc dòng chữ: “Ở đây khai sinh người vô hình đầu tiên của loài
người”.

- Và một bộ xương người sống nữa! Hắn bỗng khóc to. Trên khắp thế

gian này không tìm ra một bộ xương người sống thứ hai nữa. Thà em chết
đi còn hơn.

Tôi bỗng cười:
- Này, có phải chú uống trộm thuốc của bác ấy không, nhưng còn thiếu

viên thứ ba nữa.

- Vâng... bây giờ thì em chẳng còn biết làm sao thoát khỏi tình trạng này.

Suốt ngày không dám ra khỏi ngõ.

- Bây giờ chú hãy kể vì sao nên nông nỗi này.
Cảm thấy tin cậy ở tôi, hắn kể giọng chân thành.
- Đây là nhà ông bác họ. Quê em ở thành phố cảng. Một hôm em lên nhà

bác, cũng định bỏ nhà đi ít bữa, em không ưa bà dì ghẻ em. Các chuyện cổ
đều nói dì ghẻ ác, em quen với điều đó quá rồi. Em nói dối với bác là dì
ghẻ ác lắm, bố cháu rất sợ bà. Bác ấy không tin. Bác bảo, một người có râu
quai nón như bố em thì làm sao sợ vợ được.

Tôi bật cười - Ở phố tớ có mấy vị tóc râu nối liền một dải, không còn

biết chỗ nào bắt đầu râu, chỗ nào chấm dứt tóc mà cũng sợ vợ một phép,
thậm chí vợ đánh không dám kêu.

- Em thường rình để ý thấy bác lấy thuốc cho các con vật trong nhà ăn.

Ăn xong chúng biến dần mất. Em đoán biết đó là các viên thuốc làm cho cơ
thể trở nên vô hình.

- Thế rồi nhân bác ấy đi vắng...
- Vâng, em lấy trộm hai viên. Cái bữa uống xong thuốc, em yên trí mình

đã trở thành vô hình, nhưng đến lúc đứng trước gương, em bỗng thấy một
bộ xương người từ trong bóng tối bất ngờ hiện ra như muốn vồ em. Em sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.