HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 61

- Nhưng anh bảo làm sao có được viên thuốc màu vàng anh nói đó. Nhỡ

không có thì sao.

Thế là cả hai chúng tôi bới tung phòng thí nghiệm của nhà bác học. Tìm

mãi từ sáng tới trưa, rồi từ trưa tới tối cũng không thấy, tất cả các chai lọ
đều mở tung ra. Nhưng tất cả đều vô vọng.

Tối, cả hai đói rã. Trời mưa lâm râm. Tôi đội nón mò ra đường kiếm cái

ăn. Những người bán hàng rong trông thấy cái nón đội mưa lù lù tới nhìn
sững sốt rồi ù té chạy. Tôi tới nhón nơi này chiếc bánh chưng, nơi khác vài
ổ bánh mì, cũng không quên để lại tiền hoặc mẩu thư viết sẵn. “Xin tha lỗi
cho tôi. Bát cơm Xíu mẫu, nhớ ơn nghìn lần”.

Có hôm tôi về tay không. Bộ xương hỏi:
- Hôm nay không có gì phải không anh?
- Ừ, gắng nhịn một hôm. Mai tớ sẽ tìm cách khác.
Đói và rét.
Để đỡ lạnh, tôi mặc cái áo khoác của nhà bác học. Hai đứa ôm nhau ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.