HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 248

Duvillard cũ. Đứng ở ngưỡng cửa hiệu mình, ông chú đang nhìn với con
mắt rầu rĩ. Hiệu Hạnh phúc các bà càng mở rộng thì hình như hiệu Vieil
Elbeuf càng bé đi. Cô gái thấy những tủ kính càng tối đen, càng bị o bế hơn
dưới tầng trần thấp, với những lỗ cửa tròn như trại giam; ẩm thấp càng làm
bợt màu chiếc biển hiệu xanh ve cũ, toàn bề mặt, xám màu chì, và như còm
cõi, trông thật bi thảm.

- Các cháu đã đến, - Baudu nói - cẩn thận đấy, không mà xe nó đè lên

người.

Trong cửa hàng, Denise cũng cảm thấy thắt ruột như thế. Bây giờ cô thấy

nó tối đi, càng lâm vào tình trạng mỏi mòn lụn bại; những góc nhà trống
không như những hố tối om, bụi bám các quầy hàng và ô ngăn; còn những
kiện dạ không ai đụng tới nữa thì bốc lên một mùi diêm tiêu của hầm tối. Ở
két, bà Baudu và Geneviève ngồi câm lặng và bất động như trong một xó
hiu quạnh, chẳng ai đến làm rầy họ. Bà mẹ viền những khăn lau. Cô con
gái, hai bàn tay buông trên đầu gối, nhìn khoảng trống phía trước.

- Cháu chào thím - Denise nói - Cháu thật sung sướng lại được gặp thím.

Nếu cháu đã có điều gì phiền thím, xin thím tha lỗi cho cháu.

Bà Baudu, rất xúc động, ôm hôn cô.

- Cháu tội nghiệp, - Bà ta đáp - nếu thím chẳng có những phiền muộn

khác thì cháu sẽ thấy thím vui hơn.

- Chào chị. - Denise lại vừa nói vừa hôn trước vào má Geneviève.

Cô này như chợt tỉnh dậy. Cô hôn trả lại mà chẳng nói được điều gì. Rồi

hai người đàn bà bế Pépé, nó giơ hai cánh tay nhỏ xíu ra. Thế là cuộc làm
lành hoàn tất.

- Thôi, sáu giờ rồi, ta vào bàn - Baudu nói - Sao cháu không cho thằng

Jean đến?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.