HIỂU VỀ SỰ CHẾT - Trang 12

McCarty vào viện lúc 11 giờ đêm, và tôi đến cùng với ông ta. Không phải

trực đêm đó, nên tôi vừa dự một bữa tiệc mà hội nam sinh tổ chức để dụ dỗ
những sinh viên vừa nhập trường tham gia vào hội. Một cốc bia và tinh thần
tiệc tùng rất hào hứng đã khiến tôi cảm thấy đặc biệt tự tin, và tôi quyết định
tới thăm bộ phận chăm sóc mà tôi vừa mới được phân công sáng nay, kỳ
thực tập đầu tiên của tôi trong lĩnh vực Nội khoa. Sinh viên trường y năm
thứ ba, vừa mới bắt đầu tiếp xúc với các bệnh nhân, có xu hướng hăm hở tới
mức sốt sắng, và tôi chẳng khác gì so với hầu hết bọn họ. Tôi tới bộ phận
đó, lẵng nhẵng theo đuổi bác sĩ thực tập nội trú, hy vọng gặp ca cấp cứu
đáng chú ý và tỏ ra có ích bằng mọi cách. Nếu sắp có một thủ thuật ở khu
này, như là chọc tủy sống

*

hoặc dẫn lưu màng phổi

*

, tôi muốn có mặt ở đó

để thực hiện.

Khi tôi bước vào bộ phận này, bác sĩ thực tập nội trú Dave Bascom nắm

lấy cánh tay tôi như thể anh thấy nhẹ người khi thấy tôi: “Giúp tôi với, được
không? Joe [sinh viên trực] và tôi cần phải xuống dưới sảnh xử lý một ca
bệnh bại liệt đang diễn biến xấu, và tôi muốn anh làm thủ tục khám nhập
viện cho bệnh nhân nhồi máu cơ tim vừa mới vào phòng số 507 – được
không?”

Được không á? Chắc chắn là được rồi! Quá được ấy; thật là tuyệt vời, đó

chính là lý do tôi quay trở lại khoa. Các sinh viên trường y bốn mươi năm
trước được trao cho nhiều quyền hơn là hiện nay, và tôi biết rằng nếu thực
hiện tốt thủ tục khám nhập viện, tôi sẽ được ghi nhận công lao trong quá
trình hồi phục của McCarty. Tôi háo hức đợi vài phút cho tới khi một trong
hai người y tá trực nhẹ nhàng chuyển bệnh nhân mới của tôi từ xe đẩy cấp
cứu sang giường nằm. Khi cô ta hối hả chạy xuống dưới sảnh để hỗ trợ việc
cấp cứu bệnh nhân bại liệt, tôi lẻn vào phòng McCarty và đóng cửa lại. Tôi
không muốn gặp rủi ro là Dave có thể quay trở lại và tiếp quản công việc.

McCarty chào đón tôi bằng nụ cười yếu ớt, gượng gạo, nhưng hẳn là ông

đã không thể yên tâm trước sự có mặt của tôi. Nhiều năm sau, tôi vẫn
thường tự hỏi điều gì đã vụt qua tâm trí của vị sếp cao huyết áp to béo, cứng
rắn đó khi nhìn thấy gương mặt non choẹt của tôi (khi đó tôi mới hai mươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.