HIỂU VỀ SỰ CHẾT - Trang 13

hai tuổi) và nghe tôi nói rằng tôi tới để làm bệnh án và khám cho ông. Dù là
gì đi nữa, ông cũng chẳng có nhiều cơ hội để suy ngẫm về điều đó. Khi tôi
ngồi xuống cạnh giường, ông đột nhiên ngật đầu ra sau và rống lên không
thành tiếng, tiếng rống dường như trào lên khỏi cổ họng từ nơi nào đó sâu
thẳm trong trái tim đang bị cơn đau hành hạ của ông. Ông nắm tay đấm
thùm thụp vào ngực mình, cùng lúc ấy mặt và cổ ông, trong giây lát, bỗng
căng phồng lên và trở nên tím tái. Mắt ông dường như lồi về phía trước, như
thể chúng đang cố gắng nhảy ra khỏi đầu ông vậy. Ông thở hắt ra, rồi chết.

Tôi gọi to tên ông, rồi gọi Dave, nhưng tôi biết không ai có thể nghe thấy

tôi từ căn phòng đang sôi lên sùng sục với bệnh nhân liệt ở tận cuối hành
lang. Tôi có thể chạy xuống sảnh và cố gắng tìm sự trợ giúp, nhưng điều đó
có nghĩa là để mất đi những giây phút quý báu. Những ngón tay tôi đặt vào
động mạch cảnh của McCarty, nhưng không hề có mạch, lặng ngắt. Vì
những lý do mà cho tới tận hôm nay tôi vẫn không lý giải được, tôi đã bình
tĩnh lạ thường. Tôi quyết định tự hành động. Khả năng gặp phải rắc rối vì
những gì tôi sắp sửa làm dường như ít mạo hiểm hơn là để mặc một người
chết mà không nỗ lực chút nào để cứu ông. Không có lựa chọn nào khác.

Thời đó, tất cả các phòng dành cho bệnh nhân động mạch vành đều được

trang bị một gói lớn bọc bằng vải muslin trong đó đựng bộ dụng cụ phẫu
thuật mở lồng ngực – một bộ dụng cụ có thể mở lồng ngực trong trường hợp
tim ngừng đập. Phương pháp hồi sức tim phổi kín (Closed-chest
cardiopulmonary Resuscitation – CPR) chưa được phát minh, và kỹ thuật
tiêu chuẩn trong trường hợp này là thử xoa bóp tim trực tiếp, bằng cách cầm
nó trên tay và tạo ra sự co bóp nhịp nhàng.

Tôi xé màng bọc vô trùng của bộ dụng cụ và cầm lấy con dao mổ đặt ở

ngay vị trí sẵn sàng trong một bao riêng ở trên cùng. Những gì tôi làm tiếp
theo dường như hoàn toàn vô thức, mặc dù trước đó tôi chưa bao giờ làm,
hay chứng kiến việc này. Bằng một động tác thuần thục đến bất ngờ của bàn
tay, tôi rạch một đường ngay dưới núm vú trái, từ xương ức của McCarty ra
sau lưng, dài hết mức mà không làm ông dịch chuyển khỏi tư thế nửa nằm
nửa ngồi. Chỉ một ít nước thẫm màu rỉ ra khỏi những động mạch và tĩnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.