HIỂU VỀ SỰ CHẾT - Trang 121

Nancy bay đến với mẹ, họ tới thăm bệnh viện hằng ngày. Ban đầu họ ngạc

nhiên với việc Phil dễ dàng quen với lề thói trong phòng bệnh, nhưng rồi họ
nhanh chóng nhận ra là ông thực sự chẳng biết mình đang ở đâu. “Ông ấy
giới thiệu chúng tôi với mọi người ngồi ở bàn của khu điều trị và nói với
chúng tôi họ là các thư ký của ông ấy, còn bệnh viện là một khách sạn ông
đang quản lý.” Ông thường nhận ra Janet, nhưng lần nào cũng phải nói với
ông rằng người phụ nữ trẻ hơn chính là con gái ông. Có lúc, ông nghĩ Janet
là bạn gái ông, và cuối cùng thì ông không biết bà là ai nữa.

Trong vòng một tuần, người ta tìm được một khu an dưỡng tốt, Phil được

chuyển tới đó. Vài ngày sau, Janet tổ chức lễ kỉ niệm 50 năm ngày cưới của
họ tại đấy, bên người đàn ông thi thoảng biết tại sao bà lại đến và thi thoảng
thì không. Ông chẳng hề hay biết gì về tình trạng mất trí thực sực của ông
cũng như tấn thảm kịch xảy ra với gia đình mình.

Trong suốt hai năm rưỡi sau đó, ngày nào Janet cũng dành phần lớn thời

gian ở bên Phil, trừ những khoảng nghỉ ngơi ngắn mà con cái bà vật nài. Họ
có thể cảm thấy sự mệt mỏi triền miên của bà và họ biết khi nào thì sự hành
xác của bà cần được ngắt mạch. Ngay cả những phút oán giận của bà cũng
không lọt ra ngoài nhận thức của họ, nhưng họ cũng hiểu cả những điều đó
nữa, và sẵn sàng tha thứ cho bà còn hơn cả bà tự tha thứ cho bản thân mình.
Bất chấp sự chăm sóc tận tụy của bà, tình yêu của bà, người bạn tốt nhất của
bà đã bỏ bà lại để rơi vào một vũng lầy không ý thức.

Janet trở thành một tình nguyện viên trong phòng vật lý trị liệu, và trong

một thời gian ngắn, bà đã tham gia vào những hoạt động của một nhóm hỗ
trợ cho các gia đình của bệnh nhân Alzheimer. Nhưng các nhóm hỗ trợ chỉ
có thể san sẻ phần nào gánh nặng của mỗi người. Trong một thời gian ngắn,
Janet biết rằng mỗi nạn nhân của chứng mất trí gây ra cho những người yêu
thương họ một kiểu đau đớn độc nhất, và rằng mỗi cá nhân bị tổn thương có
một cách hoàn toàn riêng biệt để chống đỡ. Ba người con thấy không thể
chứng kiến nổi sự suy tàn của người cha yêu quý của mình, và đó là điều tốt
đẹp. Họ giúp đỡ về mặt tinh thần cho mẹ, coi đó là việc tẩm bổ tinh thần cho
mẹ để bà thực hiện những nhiệm vụ mà họ biết là mẹ mình phải đảm đương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.