mô tả: “Suy tim sinh ra suy tim.” Người chủ của trái tim này bắt đầu chết
dần.
Bệnh nhân ngày càng bị hụt hơi nhiều kể cả khi vận sức ít nhất, vì cả tim
lẫn phổi đều không đáp ứng được khối lượng công việc tăng thêm đòi hỏi ở
chúng. Một số người bị bệnh thấy khó nằm được lâu hơn một lúc, bởi vì họ
cần tư thế thẳng đứng và sự trợ giúp của trọng lực để rút dịch thừa ra khỏi
phổi. Tôi biết nhiều bệnh nhân không thể ngủ nổi nếu đầu và vai không
được kê lên rất nhiều gối, và kể cả khi đó họ rất dễ gặp những cơn khó thở
kinh hoàng bùng lên trong đêm. Các bệnh nhân suy tim đồng thời phải chịu
đựng sự bơ phờ và mệt mỏi triền miên, hậu quả của sự kết hợp giữa việc
ráng sức để thở với việc các mô bị thiếu dinh dưỡng do tim không đẩy được
máu ra.
Áp lực tăng cao từ tĩnh mạch chủ truyền ngược trở lại các tĩnh mạch của
cơ thể khiến cho bàn chân và mắt cá sưng phồng lên, nhưng khi bệnh nhân
nằm liệt giường, trọng lực lại khiến cho dịch tập trung ở các mô của lưng
dưới và bắp đùi. Mặc dù ngày nay hiếm gặp, nhưng trong những năm tôi còn
học trường y, không khó để thấy một bệnh nhân ngồi thẳng đuỗn trên
giường, bụng và bắp chân sưng phồng đầy những dịch, thở hổn hển, gồng
vai đến gần như co giật và há hốc miệng đấu tranh quyết liệt cho từng hơi
thở như thể đó là cơ hội sống sót cuối cùng. Trong những cái miệng há
ngoác giữa cuộc đấu tranh đang dần thất bại chống lại cái chết đang đến gần,
người ta thường có thể nhận ra màu xanh tím của môi và lưỡi do thiếu oxy,
khô kiệt cho dù các bệnh nhân hấp hối đang ứ đầy nước. Các bác sĩ sợ làm
bất cứ điều gì có thể tăng thêm nỗi lo sợ vốn dĩ đã kinh hoàng của người
bệnh đang bị nhấn chìm trong những mô ứ đầy nước, chỉ nghe thấy tiếng thở
khò khè và tiếng rít khiếp hãi của cơn hấp hối đau đớn của chính mình. Thời
kỳ này, chúng tôi chẳng có gì nhiều để cung cấp cho người bệnh ở giai đoạn
cuối ngoài thuốc giảm đau, với sự hiểu biết đầy đủ và khoan dung rằng mỗi
chút thuyên giảm lại khiến cái chết đến gần hơn.
Mặc dù ngày nay ít gặp hơn, nhưng những cảnh như vậy thỉnh thoảng vẫn
diễn ra. Gần đây, một giáo sư về tim mạch viết cho tôi: “Có rất nhiều bệnh