HIỂU VỀ SỰ CHẾT - Trang 61

Cuối cùng, buộc phải bỏ trang trại khi tất cả các cô con gái đều kết hôn

chỉ trừ có một người. Nhưng trước đó khá lâu, người con gái lớn nhất của
bà, Anna, đã mất ở độ tuổi hai mươi sau khi sinh nở, và người chồng trẻ tuổi
đã bỏ đi để theo đuổi cuộc sống riêng của mình. Đau đớn vì mất con, thương
cho đứa cháu, Bubbeh đã nuôi nấng cậu bé ở trang trại như con bà. Khi cậu
bé đến tuổi niên thiếu thì trang trại bị bán đi, và thời kỳ sống ở quận Bronx
của gia đình chúng tôi bắt đầu.

Khi tôi mười một tuổi, bác Rose là người con duy nhất còn sống của bà

tôi. Một người mất từ khi còn ẵm ngửa, những người khác mất khi đang ở
trên vùng đất mà họ đã mang giấc mơ của mình tới đó. Bubbeh khi đó đã 89
tuổi, một con người nhỏ xíu và mệt mỏi, người đã giữ cho ngọn lửa sức sống
cháy, dù leo lét, vì lợi ích của ba đứa cháu nhỏ: anh trai tôi và tôi, cũng như
người em họ mười ba tuổi Arline của tôi. Arline đến với chúng tôi hai năm
trước khi mẹ em mất trong cuộc phẫu thuật thận thất bại; sau đó em đã về
sống với gia đình bố khi mẹ tôi mất vì bệnh ung thư không lâu sau sinh nhật
lần thứ mười một của tôi. Ghi chép về thời gian góa bụa dài dặc của Bubbeh
là một biên niên tẻ nhạt toàn những tranh đấu, bệnh tật, và chết chóc. Hy
vọng của bà lụi dần cho tới ngày xuống mồ cùng với chồng và sáu đứa con.
Giờ đây chỉ còn lại bác Rose và ba đứa chúng tôi, những người sinh ra trên
mảnh đất này, nơi những hứa hẹn đã biến thành nỗi buồn tan nát.

Chắc là sau khi mẹ tôi mất, tôi mới lần đầu tiên nhận thức được là Bubbeh

đã già tới mức nào. Từ ký ức đầu tiên của mình, tôi đã chơi đùa với làn da
nhăn nheo, khô ráp ở mu bàn tay hoặc khuỷu tay của bà, nhẹ nhàng kéo căng
nó ra như một lớp bơ mỏng, rồi kinh ngạc nhìn ngắm nó chậm chạp trở về
chỗ cũ với một vẻ lặng lẽ bình thản khiến tôi nghĩ tới món mạch nha. Bà sẽ
vỗ đét vào tay tôi khi tôi làm thế, giả vờ khó chịu vì sự ngỗ nghịch của tôi,
còn tôi sẽ cười trêu chọc lại cho tới khi mắt bà lộ ra vẻ thích thú với sự vô lễ
vờ vĩnh của tôi. Thực ra, bà thích tôi chạm vào bà, cũng giống như tôi thích
bà chạm vào tôi. Sau đó, tôi nhận ra rằng tôi có thể tạo ra một hõm nông trên
nếp da mỏng ở cẳng chân bà chỉ bằng cách ấn thật mạnh vào làn da ẩn sau
lớp tất bông của bà, tới tận xương. Mất một lúc cái hõm mới đầy lại được và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.