“Artie là vậy mà.”
“Nghe kể anh chàng từng theo đuổi chị Susie,” Lindsey nói.
“Mình có biết.”
“Anh chàng có kể gì về chị ấy không?” Lindsey cầm một chiếc que dài thò
qua mắt lưới.
“Có hỏi thăm Lindsey đấy,” Samuel đáp.
“Thế Samuel trả lời sao?”
“Rằng Lindsey ổn định tinh thần rồi, và mọi chuyện rồi sẽ đâu vào đấy.”
Để tránh bị que quơ trúng, lũ chuột dạt cả vào một góc chuồng. Thế là
chúng cứ giẫm đạp lên nhau, tìm lối thoát thân, một cố gắng vô vọng. “Tụi
mình nên làm cái bẫy có cái ghế dài tí hon bọc nhung tím, trên đó gắn một
cái chốt để khi bọn chuột leo lên ghế, chốt sẽ bật cửa để những viên pho-
mát rơi xuống. Mình đặt tên bẫy là vương quốc của loài gặm nhấm được
đấy.”
Samuel không áp đặt ý mình với em gái tôi như kiểu người lớn thường làm.
Chẳng những thế, cậu còn mô tả cặn kẽ chi tiết, làm cách nào bọc chiếc ghế
tí hon đặt trong bẫy chuột.
Từ mùa hè năm ấy tôi không còn để nhiều thì giờ vào việc ngồi ở vọng lâu
theo dõi mọi sự, vì tôi vẫn có thể nhìn thấy Địa cầu khi tản bộ trên những
cánh đồng cỏ ở thiên đường. Đêm xuống, các bà các cô hay chơi môn