HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 175

Ông đi đến sân bóng đá. Phía bên phải ông, sâu trong cánh đồng ngô,
nhưng xa khu ông từng biết – nơi cảnh sát quay kín lại, phát quang, đào xới
lên rồi lấp lại – ông thấy lại ánh đèn kia. Ông nắm chặt hơn nữa chiếc gậy
bóng chày. Trong một khoảnh khắc ông không biết đích xác mình sắp làm
gì, nhưng hiểu rất rõ mình muốn gì.

Gió giúp ông toại ý, thổi thốc qua sân bóng, dọc cánh đồng ngô, quật phần
phật ống quần ông, đẩy ông tới trước, dù ông cố trì lại. Mọi thứ ngã rạp.
Đến khi ông lọt vào giữa những luống ngô rồi, tập trung tâm trí vào luồng
sáng, thì gió ngụy trang cho ông. Gió ào ào hú qua những thân ngô gãy gục,
át tiếng chân ông giẫm đạp lên chúng.

Những hình ảnh, âm thanh hỗn độn tràn ngập đầu óc ông – tiếng đế cao su
cứng giày pa-tanh của trẻ con cọ xát mặt vỉa hè, mùi thuốc tẩu của bố ông,
nụ cười của Abigail khi hai người mới quen nhau, như ánh sáng xuyên thấu
quả tin xao xuyến của ông – rồi ánh đèn pin vụt tắt. Chung quanh ông tối
mịt, không phân biệt được gì nữa.

Ông tiến thêm vài bước rồi đứng lại.

“Ta biết mi đang ở đây,” ông nói.

Tôi làm nước dâng ngập lụt cánh đồng ngô, tôi phà hơi tiếp lửa để rọi sáng
khắp chốn, tôi cho đá và cánh hoa rơi xuống như mưa, nhưng chẳng tạo ra
biến chuyển gì trên dương thế, tôi không bảo cho ông biết kịp. Tôi bị đẩy
lui về thiên đường của mình: việc duy nhất rôi được làm là từ đó nhìn
xuống thế gian.

“Ta đến đây cũng vì chuyện đó,” bố tôi nói, giọng run run. Trái tim kia co
thắt rồi giãn ra, máu ào ạt ngập tràn bờ những nhánh sông trong lồng ngực
ông rồi dồn ứ lại. Hơi thở, lửa, buồn phổi co cứng, phồng ra, những kích
thích tồi còn lại tích tụ trong Adrenalin. Hình ảnh mẹ tôi tươi cười rời khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.