HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 180

phòng ngủ chạy xuống cầu thang, vào nhà bếp còn tối bưng.

“Con lên đánh thức bố dậy,”mẹ tôi bảo Lyndsey. “Mẹ không tin rằng ồn thế
này mà bố con ngủ được”

Em gái tôi lại chạy lên lầu. Lâu nay ai cũng biết phải tìm ông ở đâu: chỉ
trong có sáu tháng chiếc ghế bành màu xanh đã chính thức thành cái
giường riêng của ông.

“Bố không có ở đây!” me gái tôi kêu toáng lên ngay khi phát hiện ra. “Bố
đi đâu mất rồi, mẹ ạ! Mẹ! Bố đi đâu rồi ấy!” Phút chốc, một giây phút hiếm
hoi, Lyndsey trở lại thành một cô bé biết hoảng sợ.

“Khốn khổ khốn nạn thật!” mẹ tôi nói.

“Mẹ ơi mẹ?”, Buckley sợ sệt hỏi.

Lindsey lao vào bếp. Mẹ tôi đang đứng ở bếp. Lưng mẹ là một mảng chằng
chịt những dây thần kinh, lúc bà quyết định đun nước pha trà.

“Mẹ à, mình phải làm gì đi chứ?”, Lyndsey hỏi.

“Con không hiểu gì sao…?”, mẹ tôi nói, bà đứng yên một lúc, tay vẫn
giương cao hộp trà Earl Grey lúc đó như lơ lửng trong khoảng không.

“Hiểu gì cơ?”

Mẹ đặt hộp trà xuống, vặn nút bật nóng bếp rồi quay lại. Lúc ấy mẹ mới
thấy tận mắt: Buckley đã chạy ra bám lấy em gái tôi, cho ngón cái vào
miệng mút, vẻ mặt hoang mang.

“Bố con theo rình mò tay ấy, bây giờ tự chuốc vạ vào thân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.