HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 187

con trai nhìn đi đâu. Nhưng tôi cũng rất đỗi ngạc nhiên về đôi môi đỏ son
của mẹ tôi, về khói thuốc quyện theo điếu thuốc bà đưa lên ngậm rồi lấy
xuống. Trước kia tôi chỉ được thấy bà mẹ này một lần – trên ảnh chụp. Bà
mẹ này hình như chưa hề hạ sinh con nào như ba đứa chúng tôi cả.

“Sao bà ấy lại tự vẫn?”

“Đây là câu hỏi dằn vặt tôi nhiều nhất, vào những lúc tôi không bận bịu đầu
óc vì những chuyện như vụ con gái chị bị thảm sát.”

Một nụ cười lạ lùng nở trên gương mặt mẹ tôi.

“Anh nhắc lại đi,” bà nói.

“Gì cơ?”, Len nhìn bà đang nhoẻn miệng cười, chợt thèm lấy đầu ngón tay
vẽ theo vành môi bà.

“Vụ con gái tôi bị thảm sát ấy mà,” mẹ tôi nói.

“Abigail, chị có làm sao không vậy?”

“Chưa có ai nói thế. Hàng xóm không ai bàn tán chuyện này. Người ta gọi
là “tấn thảm kịch” hay đại loại thế. Tôi chỉ mong có ai đó nói lên, gọi thẳng
tên ra như vậy. Nói thật to cho tất cả đều biết. Bây giờ tôi sẵn sàng để nghe
rồi – trước đây thì chưa”

Mẹ tôi vứt điếu thuốc xuống nên xi măng, mặc cho nó cháy. Bà úp hai tay
lên hai bên má Len.

“Anh nói lại xem nào,” bà bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.