HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 195

“Số là, Lyndsey gọi điện nhờ cháu chở em tới đây, đã một tiếng đồng hồ
rồi.”

“Ra thế.”

“Con Buckley hiện đang ở nhà bà hàng xóm,” anh nói.

“Thế hả.” Bà nhìn anh trân trân. Nhìn vào mắt bà, anh thấy rằng bà đang từ
hố sâu ngoi lên mặt đất. Bà bám víu vào khuôn mặt anh để leo trở lên.

“Bác có làm sao không vậy?”

“Bác hơi rối trí – cũng dễ hiểu thôi, phải không nào?”

“Cháu hiểu”, anh đáp, nói chậm hẳn lại. “Cháu chỉ muốn báo cho bác biết
rằng con gái bác đang ở trong kia với bác trai. Cháu ngồi ở khu tiếp khách,
nếu bác cần gì cứ bảo.”

“Cảm ơn cháu,” bà đáp. Bà nhìn anh quay lưng bước đi, còn đứng lại một
lúc nghe tiếng đế ủng mô-tô đã mòn của anh nên trên sàn hành lang lót
nhựa li-nô.

Bà như hoàn hồn, giật mình giũ sạch mọi thứ và thoắt trở lại chỗ mình
đứng một tiếng trước đó, tâm trí không mảy may ngờ rằng chính Hal đã
chủ ý lôi bà trở về hiện tại khi lên tiếng chào hỏi.

Trong phòng lúc này tối hẳn; ánh đèn huỳnh quang phía sau bố lập lòe, chỉ
còn soi mờ hình dạng bàn ghế bày biện. Em gái tôi ngồi trên chiếc ghế kéo
sát giường, gục đầu trên tay ghế, tay vắt lên giường chạm vào người bố tôi.
Bố tôi nằm ngửa, vẫn còn hôn mê. Mẹ tôi không thể biết được rằng tôi
đang có ở đó, rằng trong phòng có bốn người, nhưng tất cả đã thay đổi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.