HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 203

cánh đồng ngô tôi cũng làm thế, đúng vậy, nhưng lúc này đây, khi ông sửa
sang cái khung để gia đình trở về nếp sống thường nhật ngày trước, chẳng
quản thương tật để giành lại một khoảnh khắc như thế này, thì ông trở
thành người hùng trong mắt tôi.

“Cúi xuống, cúi nữa,”ông nhắc khi đi qua khung cửa ở tầng trệt rồi bước
lên cầu thang, mỗi bước là một cố gắng giữ thăng bằng, là một cơn đau
nhói rúm người. Rồi khi con Holiday phóng lên cầu thang, vượt qua hai bố
con, thì bố tôi, trên lưng là kỵ mã Buckley đang hứng chí, biết rằng ông đã
đúng khi thử xem sức mình đến đâu.

Hai bố con – thêm con chó nữa – vừa kịp nhận ra có Lindsey trong phòng
tắm trên lầu, thì đã nghe tiếng cô nàng ca cẩm:

“Bố ơi là bố…!”

Bố tôi thẳng người đứng lên. Buckley với tay sờ ngọn đèn gấn trên trần.

“Con đang làm gì đấy?”, bố hỏi.

“Thế bố nhìn mà không thấy à?”

Em đang ngồi trên nắp bồn cầu, quấn chiếc khăn trắng to khổ (những chiếc
khăn mẹ phải tẩy trắng, những chiếc khăn mẹ phải phơi trên dây cho khô,
những chiếc khăn mẹ phải gấp, xếp vào giỏ rồi bưng lên cất vào tủ để
khăn…), chân trái gác lên thành bồn tắm, bôi một lớp kem cạo râu. Tay
cầm con dao cạo của bố.

“Con không được nói hỗn thế,” bố nói.

“Xin lỗi bố,” em gái tôi nói, mắt nhìn xuống sàn. “Con chỉ muốn được ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.