HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 244

“Tôi vẫn tin rằng tôi đoán không sai lắm đâu”.

“Thế sao ông không báo cho chúng tôi?”

“Tôi có báo thì cũng chẳng đem được cô con gái còn sống về trả cho họ.
Lần thanh tra Fenerman hỏi cung tôi khai thấy thằng con nhà Ellis khả
nghi, nhưng hóa ra sai bét. Từ đó tôi không muốn đưa những suy luận vớ
vẩn của mình ra cho ai biết”.

Hai cảnh sát viên cáo từ và báo trước hôm sau thanh tra Fenerman sẽ ghé
qua, vì ông ta chắc chắn muốn kiểm tra lại mọi chuyện: xem tập phác họa,
nghe những quyết đoán của Harvey về vụ cánh đồng ngô. Harvey đáp hắn
xem đây thuộc phần nghĩa vụ công dân của mình, tuy đúng ra hắn mới
chính là nạn nhân. Hai cảnh sát viên lập biên bản vụ em gái tôi đột nhập từ
lúc phá cửa sổ hầm cho tới khi nó trèo ra ngoài cửa sổ phòng ngủ. Họ bàn
đến những thiệt hại cần đòi bồi thường nhưng Harvey bảo sẽ tự bỏ tiền ra
sửa, nhấn mạnh là hắn nhìn thấy nỗi đau buồn hằn trên khuôn mặt ông
Salmon suốt nhiều tháng nay, giờ đến nỗi đau đó có lẽ đã lây lan sang em
gái của cô bé tội nghiệp kia.

Càng ngày tôi càng thấy những cơ may cho phép chặn bắt tên Harvey ngày
một giảm đi, đồng thời tôi mục kích sự suy sụp dần của gia đình mình mà
tôi biết rõ từ tấm bé, giờ đây tôi còn thấy nó bắt lửa cháy phựt lên.

Sau khi đón Buckley từ nhà bà Nate về, mẹ tôi ngừng ở trạm điện thoại
công cộng trước một tiệm 7 – Eleven(1) trên đường số 30. Bà bảo ông Len
đến gặp, chỗ hẹn là một cửa hàng tạp phẩm giá rẻ trong khu thương xá
cạnh siêu thị. Ông ta lên xe đi ngay. Xe ra khỏi cổng thì điện thoại reo trong
nhà nên ông ta không nghe thấy. Ông ngồi trong chiếc xe như trong chiếc
hộp bọc kín, nghĩ đến mẹ tôi, ý thức rằng những gì đã xảy ra quả là không
nên không phải, rồi nghĩ đến chuyện ông không thể dứt khoát đoạn tuyệt
với bà vì những lý do mà bản thân ông cũng không rõ, vì chưa hề dành đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.