HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 247

thấy chỉ cần một căn phòng này là đủ, một lãnh thổ xa lạ cách biệt là đã đủ
để bà cho tất cả lắng dịu xuống. Đó là cảm giác khi không để cho ai hay bất
cứ điều gì làm phiền mình nữa.

Giá không hề xảy ra chuyện có bàn tay ông Len đưa ra, các đầu ngón tay
ông chạm nhẹ các ngón tay bà thì có lẽ tôi đã níu giữ được mẹ ở đó, cho
riêng một mình tôi. Không gian này sẽ chỉ là nơi tạm nghỉ để hồi sức khá
ngắn ngủi trong cuộc đời của người đàn bà tên Salmon.

Nhưng ông ta đã chạm vào tay bà và bà quay người lại. Bà vẫn chưa thể
nhìn thẳng vào mặt ông ta. Nhưng ông ta chấp nhận tâm trạng hồn một nơi
thân xác một nẻo của bà.

Tôi nhìn mà đầu óc quay cuồng, tay bíu chặt vào chiếc trường kỷ trong
vọng lâu, cố hớp hơi để thở. Tôi thầm nghĩ bà sẽ chẳng bao giờ biết được
rằng trong lúc bà luồn tay vào tóc ông Len, còn ông ta vòng tay ra sau lưng
ghì sát bà vào người, thì kẻ giết tôi đang tiễn chân hai viên cảnh sát ra cửa.

Những nụ hôn tới tấp trên cổ xuống đến ngực mẹ tôi gây cho tôi cảm giác
đang có những bàn chân chuột nhắt giẫm nhẹ lân mình, như những cánh
hoa đang rơi. Dẫn đến sa đọa nhưng lại tuyệt vời quá đỗi. Chúng là lời thì
thào rủ rê bà bỏ đi để thoát khỏi tôi, khỏi gia đình và nỗi sầu muộn của
mình. Bà để thân xác mình đi theo tiếng gọi đó.

Vào lúc ông Len nắm tay kéo bà rời chỗ bức tường đi đến một chỗ chằng
chịt đường ống, nơi tiếng động rầm rĩ phía trên cao phụ họa thêm cho cuộc
hòa âm thì tên Harvey bắt đầu thu xếp hành trang, ở sân chơi trò xiếc, em
Buckley làm quen một cô bé chơi trò quay vòng Hula-Hoop, em gái tôi và
Samuel nằm bên nhau trên giường của nó, quần áo vẫn mặc sẵn phòng khi
phải đi ngay, tinh thần căng thẳng, bà ngoại tôi một mình ngồi nốc ba ly
rượu mạnh trong phòng ăn, còn bố tôi cứ ngồi canh máy điện thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.