HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 268

Bà ngoại tôi cứ khăng khăng một ý. Tôi nhìn bà đang cố tự kiềm chế không
uống ngụm Vodka cuối cùng còn lại trong ly. “Bà sẽ không uống thêm giọt
nào, từ bây giờ đến…” – bà suy nghĩ lung lắm – “ năm giờ chiều, với lại”,
bà nói, “khó quái gì, bà sẽ dứt rượu hẳn, nếu con thấy điều đó là cần”.

“Bà biết nói thế nghĩa là sao chứ?”

Sự tỉnh táo sáng suốt như luồng điện, bà ngoại tôi cảm thấy thế, chạy suốt
từ bàn tay cầm điện thoại xuống tận đôi chân xỏ hài đi trong nhà: “Biết chứ
sao không. Bà nghĩ kỹ rồi”.

Chỉ sau khi đã buông điện thoại bố mới tự hỏi: biết sắp xếp để bà cụ ở đâu
đây?

Cả mấy đứa tôi cũng băn khoăn như thế

Đến tháng Chạp năm 1975 là tròn một năm kể từ khi tên Harvey khăn gói
bỏ trốn, thế nhưng không ai tìm được tông tích nào của hắn. Một thời gian
dài, chủ các cửa tiệm dán hình phác họa chân dung hắn ở cửa kính cho đến
lúc băng keo dán bám bẩn bung ra hoặc giấy bị toạc. Lindsey và Samuel
chỉ đi dạo quanh quẩn trong khu gần nhà hoặc la cà ở hiệu mô-tô của anh
Hal. Lindsey không muốn đến quán nước chỗ đám trẻ hay tụ tập. Chủ quán
thuộc kiểu người hăng say bảo vệ an ninh trật tự. Ông phóng ảnh tên
Harvey to gấp đôi, dán ngay ở cửa quán. Ông sẵn sàng cung cấp mọi chi
tiết rùng rợn cho bất cứ người khách nào muốn biết: đó là một bé gái, ở
cánh đồng ngô, chỉ tìm ra mẩu xương khuỷu tay.

Chờ mãi không thấy gì, cuối cùng Lindsay yêu cầu anh Hal trở em đến đồn
cảnh sát. Em muốn biết đích xác cuộc điều tra đã tiến hành đến đâu rồi.

Em chia tay Samuel ở tiệm sửa mô-tô, rồi anh Hal trở em đi dưới mưa tuyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.