HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 269

tháng Chạp.

Mới đầu, khi nghe em trình bày, thấy Lindsey nhỏ tuổi, mấy viên cảnh sát
chẳng quan tâm lắm. Đến chừng có người nọ người kia nhớ ra em là ai thì
họ dãn dần ra xa. Hóa ra chính cô gái này đây: táo tợn, đầu óc bất thường,
tuổi mới mười lăm. Ngực cô nhô lên như hai cái tách nhỏ đầy vun, đùi chưa
lẳn nhưng bắt đầu có nét cong lượn, mắt cô như hòn đá lửa trên cánh hoa.

Trong lúc cùng với anh Hal ngồi chờ trên băng ghế gỗ bên ngoài văn phòng
cảnh sát trưởng, Lindsey nhác thấy thứ gì trong căn phòng đó mà cô nghĩ
đã từng thấy ở đâu rồi.

Nó nằm trên bàn viết của thanh tra Fenerman, đập vào mắt vì màu chói
chang. Cái màu mà mẹ chúng tôi vẫn đặc biệt dùng riêng tên màu đỏ son để
gọi, rực rỡ hơn màu hồng nhung, đó chính là sắc đỏ riêng của sáp tô môi,
trong thiên nhiên hiếm khi tìm được. Mẹ chúng tôi tự hào có sắc da hợp với
màu đỏ son. Mỗi lần quàng giải khăn độc đáo này thắt nút ở cổ, bà hay
nhắc lại rằng cả bà ngoại Lynn cũng không dám mặc hay mang thứ gì màu
này.

“Anh Hal à!”, em gọi, cơ bắp toàn thân như căng hết lên, mắt nhìn chằm
chằm mòn đồ càng lúc càng thấy quen thuộc đang nằm trên bàn viết của
ông Fenerman.

“Anh đây”.

“Nhìn kìa, anh thấy miếng vải màu đỏ chứ?”

“Có”.

“Anh vào lấy ra đây cho em được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.