HÌNH HÀI YÊU DẤU - Trang 280

Ngay trong tuần lễ đó bà tìm được việc ở nhà máy rượu vang Krusoe, trong
một thung lũng nhìn xuống vùng vịnh. Bà gửi cho em gái và em trai tôi
những tấm bưu ảnh mặt sau viết chi chít, tô lên đó những mảng sáng trong
cuộc sống của bà, hy vọng rằng trên khoảng trống giới hạn của tấm bưu ảnh
bà vẫn gây được cảm tưởng mình đang vui sống.

Vào những ngày nghỉ, bà đi dạo phố ở Sausalito hay Santa Rosa – những
thị trấn nhỏ có mức sống cao, không ai quen biết ai – và tuy bà tập trung
mọi cố gắng hy vọng quen dần với mọi tình huống mới lạ, mỗi khi bước
vào một cửa hàng bán quà lưu niệm hay quán cà phê nào đó, bốn bức tường
quanh bà bắt đầu hít thở như một buồn phổi. Rồi bà cảm thấy nỗi ưu phiền
bắt đầu tấn công, bò dọc bắp chân lên đùi lần vào đến gan ruột bà, những
giọt lệ như đạo quân tí hon dấn tới vành mi mắt bà – và bà phải hít thật sâu,
giữ hơi lại, cố nén để đừng òa khóc trước mặt mọi người. Bà vào quán ăn
gọi cà phê và bánh mì nướng, nước mắt ròng ròng rỏ giọt lên mặt bánh. Bà
vào một tiệm hoa, hỏi mua hoa thủy tiên, nghe bảo không có, bà cảm thấy
như mình bị cướp đi hết mọi thứ. Kể cả một ước muốn khiêm nhường như
thế - một đóa hoa vàng tươi.

-------------

1. “Aud lang syne” (dĩ vãng tươi đẹp) của Robert Burns (1759-1796), nhà
thơ Scotland, được phổ nhạc, thường hát vào lúc giải tán, tàn cuộc, chia tay
sau một cuộc hội ngộ.

2. “The awakening” (Nhận thức, hay thức tỉnh) xuất bản năm 1899 của nữ
văn sĩ Mỹ Kate Chopin (1850-1904)

3. Virginia Woolf (1882- 941) nữ văn sĩ Anh, bệnh tâm thần, tự vẫn vì sợ
không bình phục được.

Lễ tưởng niệm tự phát đầu tiên cử hành ở cánh đồng ngô làm bố tôi nảy ý
muốn tiếp tục làm thế. Từ đấy, năm nào bố cũng tổ chức một buổi lễ tương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.